Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 160

Cập nhật lúc: 2025-05-25 14:55:47
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi người dắt ngựa, kéo bò, ai đeo túi trên lưng thì đeo, ai gánh đồ thì gánh, toàn bộ nam nữ già trẻ hơn hai trăm thôn dân lại xuất phát. Liễu Tiêu Vân vẫn đi ở phía sau cùng, nhìn thấy cây ăn quả nào phù hợp thì lại thu vào không gian, ai bảo phía sau biệt thự trong không gian của nàng có một mảnh đất trống lớn.

Tiếp tục đi hơn mười ngày trong núi, các thôn dân dường như đã quen, không còn nghe thấy lời phàn nàn nào nữa. Trên ngọn núi này dường như có rất nhiều hoa quả đại, đâu đâu cũng có thể nhìn thấy nho đại, táo gai dại, quuả nổ tháng tám, dâu rừng. . . , loại nào cũng có thể dễ dàng tìm thấy, tiện tay hái.

Liễu Tiêu Vân nhân cơ hội lấy thêm mấy cây ăn quả vào không gian. Đi hơn một canh giờ rưỡi nữa, lúc nhìn thấy hơn mười cây lê dại, các thôn dân không muốn đi tiếp nữa. Trên những cây lê dại này trĩu đầy quả, quả lê không lớn, còn gọi tà đậu lê, nhỏ gần bằng quả táo gai, có thể ăn sống được, nhưng nếu nấu chín thì ăn sẽ ngọt hơn. Liễu Tiêu Vân lặng lẽ mang hai cây tê dại vào không gian.

Các thôn dân đi vừa mệt vừa khát, đúng lúc có lê dại ăn, Liễu Bỉnh Đức phất phất tay: “ Nghỉ ngơi một lát, mọi người hái lê đi. “

Nghe lý chính nói vậy, các thôn dân bỏ hành lý xuống, bắt đầu đi hái lê dại. Chẳng mấy chốc, hơn mười cây lê dại đã bị càn quét sạch, các thôn dân rất có kinh nghiệm trong việc vơ vét mấy loại quả dại này.

Sau khi hái lê dại xong, Liễu Bính Đức và Hạ thợ săn dẫn các thôn dân tiếp tục lên đường.

Mọi người ai nấy cũng ngóng trông sớm ngày ra khỏi núi lớn, vì vậy cứ tiếp tục cuộc hành trình tiến về phía trước! Đến trưa, đoàn người ăn bánh nướng và rau đại, uống nước xong xuôi lại tiếp tục lên đường. Các thôn dân đi suốt cả chặng đường, gần đến giờ Dậu thì thấy một đốc núi khá thoải ở phía trước.

Ngoài đá vụn và cỏ dại trên sườn núi ra, vẫn còn chỗ thích hợp để dựng trại đóng quân.

Liễu Bính Đức cho các thôn dân dừng chân tại chỗ. Mọi người gỡ hành lý xuống, các thôn dân bắt đầu xử lý đám cỏ dại và đá vụn rải rác trên sườn núi, sau đó bắt đầu dựng lều lên. Những thanh niên trai tráng thì cầm cung tiễn vào rừng săn thú. Hai ngày nữa sẽ ra khỏi núi lớn, đến khi đó họ không thể săn thú rừng được nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-160.html.]

Chi bằng nhân cơ hội lần này săn thêm nhiều thú rừng, dù ăn không hết vẫn có thể ướp muối. Hạ Đồng Sinh, Liễu Văn Xương và Liễu Tiêu Vân lập tổ ba người đi săn thú rừng. Lúc họ đang đi, ánh mắt của Hạ Đồng Sinh bỗng phát giác động tĩnh, hắn ta nhìn thấy một chú hươu ở đằng trước: “ Văn Xương thấy gì không, hình như có một con hươu ở đằng trước!” Liễu Văn Xương cũng nhìn thấy, hắn ta rất vui, bèn cầm cung tên lên rồi nói với Hạ Đồng Sinh: “ Con hươu này khá to, đi thôi! Mau đuổi theo nó!”

Liễu Tiêu Vân thấy hai người đã đi săn hươu nên không tham gia vào làm gì. Hai người họ đã đủ sức săn một con hươu rồi!Liễu Tiêu Vân vừa đi vừa nhìn ngó xung quanh, bỗng nhiên nàng cảm thấy có một luồng gió lạnh thổi đến khiến nàng rùng mình một cái. Gió lạnh từ đâu ra?

Liễu Tiêu Vân nhìn sang bên trái, bên đó là cửa hang đó ư? Gió lạnh thổi ra từ hang động đó à? Nàng cảm thấy tò mò, thế là xoay người đi về phía hang động. Càng đến gần hang động thì hơi lạnh càng nhiều, rõ ràng gió lạnh xuất phát từ đây.

Liễu Tiêu Vân cẩn thận quan sát hang động. Ở ngoài cửa hang có một đám hơi nước rộng chừng ba mươi centimet giống như một tấm bình phong thiên nhiên dành cho hang động và che chắn hang động. Hơi nước này do hơi nước và sương mù tạo thành, những nơi khác không có, chỉ có cửa hàng này là có hơi nước. Đồng thời Liễu Tiên Vân còn nghe thấy âm thanh nước nhiễu tí tách trong hang động khiến nàng càng tò mò hơn. Liễu Tiêu Vân lấy đèn pin ra, nàng muốn vào trong đó tìm hiểu xem sao?

Khi nàng vừa mới định vào hang động, một cái bóng màu trắng bất ngờ tấn công về phía nàng. Đó là thứ gì? Liễu Tiêu Vân nhanh chóng lách ra tránh né, ánh mắt của nàng trở nên âm u, sau đó bổ tay nhanh như sấm chớp về phía con vật màu trắng đằng kia. Con vật màu trắng nặng nề la lên một tiếng rồi rớt xuống trước cửa hang.

Liễu Tiêu Vân nhìn thử, thì ra là một con hồ ly trắng.

Hồ ly thối tha, dám tấn công nàng!

Liễu Tiêu Vân không thèm suy nghĩ đã thu con hồ ly trắng nằm ngất dưới đất vào không gian.

Nàng cầm đèn pin tiến vào hang động. Trời ơi! Trong hang động này mát quá!

Loading...