Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 159

Cập nhật lúc: 2025-05-25 14:54:51
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng Liễu Binh Đức hiểu rõ, Hạ Thiết Sinh là người lương thiện và tốt bụng, tính tình rất tốt, hắn ta vẫn luôn thích con gái mình. Nhưng với tư cách là một người cha, Liễu Bỉnh Đức tuôn cảm thấy con gái mình có thể tìm được một người tốt hơn. Bây giờ Hạ thợ săn tại đề cập đến vấn đề của hai đứa trẻ, Liễu Bỉnh Đức không còn cách nào khác, chỉ đành nói con trai vẫn chưa tập gia đình, phải sắp xếp hôn sự của con trai trước rồi mới bàn đến chuyện của con gái. Hạ thợ săn nghe vậy, lần này lý chính không đứt khoát từ chối, nói cách khác hôn sự của con trai còn có hy vọng.

Liễu Bỉnh Đức chuyển đề tài: “ Tên nhóc thứ hai Đồng Sinh nhà ngươi hình như có ý với Vân nha đầu. “

Liễu Bỉnh Đức cũng nghe con trai mình nói Hạ Đồng Sinh đã tặng Liễu Tiêu Vân cung tên nó tự làm, nhưng Liễu Tiêu Vân đã từ chối.

Hạ thợ săn cười gượng: “ Ai biết được, chuyện hôn nhân của Đồng Sinh, để sau rồi nói. “

Sao hắn ta có thể không biết hai đứa con trai của mình đang nghĩ gì. Con trai cả đã thích Liễu Văn Uyển từ lâu, ai đến cửa làm mai nó cũng từ chối, mỗi lần săn được thú rừng trên núi đều mang sang cho Hà lý chính một ít.

Gần đây, con trai nhỏ đã đốc hết tâm tư làm một bộ cung tên mới, muốn tặng cho Liễu Tiêu Vân, nhưng vẫn chưa tặng được. Chắng qua tính tình con trai nhỏ lạc quan, hướng ngoại nên cũng chỉ uể oải một thời gian rồi thôi.

Ánh mắt hai con trai rất tốt, nhưng cũng không biết trong lòng cô nương nhà người ta nghĩ thế nào, chủ yếu vẫn tà nhà gái. Bây giò, thái độ của Liễu Bỉnh Đức không rõ ràng, không đồng ý cũng không từ chối, Hạ thợ săn cũng không biết phải nói thế nào với lão nương nhà mình. Còn về Vân nha đầu, cũng không biết thái độ Liễu Tiêu Minh tính tình nóng nảy kia thế nào.

Đã qua giờ tý, hai ca trực đêm đã hoàn thành việc bàn giao. Chương Nhược Cẩn vẫn trực nửa ca đêm sau, như thường lệ, hắn ta ném một vài dược liệu có tác dụng xua đuổi rắn và côn trùng vào mấy đống lửa lớn. Kể từ khi trực đêm cùng Chương Nhược Cẩn, những người trẻ tuổi trực đêm cảm thấy an toàn hơn rất nhiều.

Liễu Bỉnh Đức và Hạ thợ săn trở về nơi thôn dân nghỉ ngơi. Liễu Bỉnh Đức dặn dò họ vài câu, bảo bọn họ trực đêm phải nâng cao cảnh giác, cẩn thận một chút. Căn dặn xong, hắn ta nhìn Chương Nhược Cẩn, thở dài rồi chắp tay sau lưng quay về lều của mình. . . .

Một đêm yên bình trôi qua, sau khi các thôn dân thức dậy, tất cả lại bắt đầu bận rộn. Vượt qua ngọn núi lớn cuối cùng này thì sẽ qua được địa phận Mạc Tập huyện thành, có thể theo quan đạo đi về phía nam. Nữ nhân bắt đầu làm bữa sáng, nhà nào cũng làm bánh nướng áp chảo, viên bánh rau và nấu cơm lương thực phụ. Trong ao có sẵn nước, bọn họ đun sôi một thùng rồi rót đầy túi nước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-159.html.]

Liễu Tiêu Vân nấu cháo lương thực phụ với thịt nạc, Chương thị làm viên bánh rau, còn luộc thêm sáu quả trứng vịt muối. Liễu Tiêu Minh đi cho ngựa ăn. Chương Nhược Cẩn dẫn Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc đến bờ ao rửa mặt. Trong lúc ăn sáng, có mấy thôn dân chạy đến bãi cỏ lau bắt thêm vịt trời.

Liễu Bỉnh Đức cao giọng hét lên: “ Mấy người các ngươi đừng chạy lung tung, ăn sáng xong rồi lên đường ngay. “ Nghe thấy tiếng hét của Liễu Bỉnh Đức, mấy thôn dân kia không còn cách nào khác đành phải bước ra khỏi đám cỏ lau.

“ Ôi chao, tiếc quá, ta đã nhìn thấy mấy con vịt trời kia rồi, sắp bắt được rồi. “

‘‘Đi thôi, đám cỏ lau kia lớn quá, không bắt hết được vịt trời đâu. “

“ Ngươi đừng nói nữa, sống ở đây cũng rất tốt, trên núi có thú rừng, trong bãi cỏ lau có vịt trời, dưới nước còn có cá, nếu có thêm mảnh ruộng thì. . . “

‘‘Chậc chậc chậc, càng nói càng hăng, vậy thì ngươi ở lại đi. “

“ Không thể ở lại đây được, ở vài ngày thì còn được. “

“ Ngươi còn muốn ở lại đây vài ngày sao, ngươi nghĩ gì vậy? ! Mau tìm một chỗ định cư đi, ai lại ở trong núi rừng hoang dã cả đời chứ!”

Lúc này, Liễu Bỉnh Đức lại hét lên: “ Mấy người còn rề rà làm gì nữa? Bắt đầu kiểm kê nhân số rồi, đếm xong sẽ bắt đầu xuất phát. “

Các thôn dân kia vội vã chạy về. Liễu Bỉnh Đức lo rằng vẫn còn thôn dân chưa ra khỏi đám cỏ lau, vì vậy hắn ta đã đếm đi đếm lại hai lần, không sót một người nào. Chỉ còn lại ngọn núi lớn cuối cùng nữa, không thể phạm sai lầm bỏ sót người được.

Loading...