Cùng lúc ấy, Liễu Tiêu Vân để ý thấy Tiểu Bạch tự giác nhặt những quả trứng gà rừng lăn lông lốc xung quanh về một chỗ. Tiểu Bạch giỏi thật, chăm chỉ quá chừng! Liễu Tiêu Vân dẫn Tiểu Bạch đi đạo khu vực dành cho chim cút và vịt rừng một vòng: “ Tiểu Bạch, chỗ trứng vịt trời và trứng chim cút bừa bộn đủ chỗ kia cũng phải nhặt lại, tập trung về một nơi mỗi ngày như trứng gà rừng, nghe chưa nào? ”
Tiểu Bạch nghe mà vò đầu bứt tai, sao nhiệm vụ của nó cứ càng ngày càng nhiều thế không biết!
Tiểu Bạch bèn liếc sang gấu đen lớn, sao gấu đen vẫn được ngáy khò khò, ngủ thật ngon kìa! Liễu Tiêu Vân buồn cười: “ Tiểu Bạch, nếu hoàn thành nhiệm vụ, ta sẽ thưởng cho ngươi ăn hai trái đào mỗi ngày. “
Nghe nàng nói vậy, Tiểu Bạch tung ta tung tăng đi nhặt trứng chim cút ngay.
Liễu Tiêu Vân ngóng nhìn trại chăn nuôi với điện tích năm mươi mẫu này, nơi đây có chim cút, gà rừng, vịt trời, thỏ rừng, heo rừng, dê núi, còn có mãnh hổ và gấu đen lớn, hai bé chim ưng, thêm cả Tiểu Bạch. Quả thật nơi này đã trở thành thiên đường của động vật hoang dã rồi. Có một chuyện vô cùng khôi hài tà hai chú hổ con đã quen thuộc với gia đình heo rừng, sơ hở tà chạy đi chơi với đám heo con. Bọn heo rừng con nhai cỏ một cách mãn nguyện, còn hai chú hổ con thì cũng ngoạm mấy cọng cỏ trong miệng, bốn cái chân nhảy nhót tung tăng đi tìm hổ cha.
Mãnh hổ vừa thấy cỏ đã tức sôi máu, hổ con của nó sắp thành động vật ăn cỏ rồi kìa!
Nó giơ cái chân hổ lên thật cao định dạy dỗ hai chú hổ con, nhưng rồi nó lại nhẹ nhàng hạ tay xuống, dụi đầu vào người hổ con một cách gần gũi. Mãnh hổ vừa chơi đùa với hai chú hổ con vừa nhìn về phía đàn thỏ rừng. Liễu Tiêu Vân đoán có thể hôm nay nó vẫn chưa ăn gì.
Nàng cho phép mãnh hổ mỗi ngày làm thịt một con thỏ. Để mãnh hổ từ từ dạy hai chú hổ con ăn thịt vậy, nàng không có thời gian để lo nhiều chuyện như thế. Bấy giờ Liễu Tiêu Vân mới sực nhớ ra mình quên cho hai bé chim ưng ăn.
Miếng thịt mà nàng nấu lúc trước vẫn còn đó, nàng đang đặt trong phòng bếp. Liễu Tiêu Vân thái nhỏ miếng thịt còn lại, sau đó cầm đi đút hai bé chim ưng ăn. Liễu Tiêu Vân thầm nghĩ trong bụng, chờ chim ưng lớn thêm chút nữa, nàng sẽ cho chúng ăn chim cút luôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-157.html.]
Sau khi cho hai con chim ưng ăn, Liễu Tiêu Vân chuyển hết sáu cây óc chó ra mảnh đất trống sau biệt thự, tưới cả nước linh tuyền cho chúng. Cả cây hạt dẻ lẫn cây óc chó đều đã kết trái đủ đầy. Nghe nói gấu đen lớn leo cây rất nhanh, từ nay về sau, nàng có thể giao nhiệm vụ leo cây hái hạt dẻ, hái óc chó cho gấu đen lớn làm cho Tiểu Bạch khỏi ý kiến. Trồng cây óc chó xong, Liễu Tiêu Vân đi tới chỗ vòi nước để rửa tay. Sau đó, nàng đến vườn cây ăn trái, hai ba quả đào, một trái cho nàng ăn, hai trái còn lại nàng để cho Tiểu Bạch ăn.
Tiểu Bạch lén lút liếc sang, thấy Liễu Tiêu Vân đang cầm quả đào trên tay bèn nhặt trứng chim cút năng suất hơn nữa. Trứng chim cút bé tí nên khá khó nhặt, chẳng dễ gì Tiểu Bạch mới nhặt xong chỗ trứng đó, nó tung ta tung tăng chạy tới nhận thưởng. Liễu Tiêu Vân ném trái đào sang cho Tiểu Bạch, nó nhận lấy một cách dễ dàng rồi nhảy qua một bên, thưởng thức trái đào ngọt lịm.
Thấy gấu đen lớn vẫn còn đang khò khò, chưa có dấu hiệu tỉnh giấc, Liễu Tiêu Vân không khỏi lắc đầu ngao ngán. Gấu đen lớn sống an nhàn quá, sau này phải kiếm việc cho nó làm mới được. Giải quyết mấy việc râu ria này xong, Liễu Tiêu Vân dự định vào nhà vệ sinh của biệt thự để rửa mặt và súc miệng. Lột vỏ óc chó xong, tay nàng cũng đen thui luôn rồi.
Khi bóc vỏ óc chó với tẩu tử, thật tình Liễu Tiêu Vân cực kỳ muốn lấy găng tay ra dùng. Nhưng nàng chỉ nghĩ vậy trong đầu mà thôi, cuối cùng nàng vẫn gạt phăng suy nghĩ ấy đi. Đúng lúc này, một sáng kiến bỗng dưng nảy lên trong đầu nàng: Liệu rằng nước linh tuyền có rửa trôi được mấy vết bẩn nhem nhuốc này không? Thử thì mới biết được chứ?
Liễu Tiêu Vân lấy một cái chậu, múc nước linh tuyền đầy chậu rồi cho hai tay vào ngâm.
Nước linh tuyền vốn trong veo từ từ ngả màu, chuyển sang đục ngầu. Liễu Tiêu Vân vô cùng mừng rỡ, có vẻ hữu dụng thật rồi! Nước linh tuyền có nhiều tác dụng thật, chẳng những chữa trị vết thương được mà làm sạch cũng được nữa!
Nàng rửa hai tay bằng nước linh tuyền, đôi tay nàng trắng nõn lại ngay.
Nhưng cũng không thể lãng phí chậu nước linh tuyền này được, nàng có thể dùng nó để tưới cây hạt dẻ và cây óc chó.
Tiếp đó, Liễu Tiêu Vân vào nhà tắm để vệ sinh cá nhân. Tắm rửa, thay bộ quần áo sạch sẽ khác xong, nàng mới trở về lều vải nghỉ ngơi.
. . .