Liễu Tiêu Vân không đi bắt cá mà đeo sọt trên lưng đến gần bãi cỏ lau sậy. Nơi nào có cỏ lau thì sẽ rất đễ tìm thấy những Voài chim sống trên mặt nước và trứng của chúng, nàng muốn kiếm một ít cho vào không gian. Liễu Tiêu Vân đi đọc giữa đám cỏ lau, nhìn qua nhìn lại, đi được một lúc, nàng tại tách đẩy đám cỏ lau cao cao ra xem thử. Ha ha, nàng thật sự tìm được rồi, một tổ trứng xuất hiện rất rõ ràng trước mắt nàng. Nàng đếm thử, trong tổ có khoảng mười sáu quả trứng. Hả? Sao trứng này tại có màu xanh, tại còn lớn hơn trứng chim bình thường, chắc chắn tà trứng vịt trời rồi. Liễu Tiêu Vân vui vẻ, đã có trứng vịt trời thì trong bãi cỏ lau chắc chắn sẽ có vịt trời.
Liễu Tiêu Vân vùi đầu vào đám cỏ lau tiếp tục tìm kiếm, quả nhiên, những con vịt trời bị phát hiện liên tục kêu cạc cạc, bay loạn xạ trong bãi cỏ lau.
Không bao lâu sau, nàng bắt được hơn hai mươi con vịt trời và tìm thêm được và tổ trứng nữa. Liễu Tiêu Vân đưa tất cả số vịt trời này và cả trứng vịt trời vào không gian.
Lúc này, các thôn dân cũng nghe thấy tiếng vịt trời kêu cạc cạc cạc, sau đó họ mới để ý thấy Liễu Tiêu Vân đang bắt vịt trời trong đám cỏ lau.
“ Nhìn kìa, có tiếng vịt trời kêu trong đám cỏ lau. “
‘‘Vân nha đầu đang bắt vịt trời kìa. “
‘‘Cá trong ao này không đễ bắt đâu, đi thôi, cứ đi bắt vịt trời thì hơn. “
Bắt vịt trời trong đám sậy tiện lợi hơn nhiều so với bắt cá dưới nước, các thôn dân liền đổ xô đi bắt vịt trời trong đám sậy.
Thấy các thôn dân đều tập trung đến bãi cỏ lau, Liễu Tiêu Vân bắt thêm hai con vịt trời, đánh ngất chúng bỏ vào giỏ rồi bước ra khỏi đám cỏ lau. Liễu Tiêu Vân đưa hai con vịt trời cho ca ca: “ Ca ca, huynh xử lý hai con vịt trời này đi, muội đi bắt cá. “
Liễu Tiêu Minh nghe vậy không nhịn được bật cười: “ Muội muội à, đúng là chỉ có muội mới vậy thôi, người ta đi bắt cá, muội thì đi bắt vịt trời, giờ người ta đi bắt vịt trời thì muội lại đi bắt cá. “ Chương thị đảo mắt xem thường nhìn huynh ấy: “ Chàng thì biết cái gì, Tiêu Vân làm việc không giống người thường đâu. “
Liễu Tiêu Minh: “ Nàng. . . “ …
Chương thị cười hỏi Liễu Tiêu Vân: “ Tiêu Vân, tối nay muốn ăn gì? ” Liễu Tiêu Vân khẽ mỉm cười: “ Tẩu tử, tối nay ăn vịt trời nướng đi, còn cả canh cá hầm và viên rau dại nữa. “
Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc chưa từng được ăn vịt trời nướng, cả hai hưng phấn hỏi: “ Cô cô, vịt trời nướng ăn có ngon không? ”
‘‘Đương nhiên là ngon, lúc nướng nếu phết thêm chút mật ong lại càng ngon hơn. “
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-154.html.]
Nói xong, Liễu Tiêu Vân cũng cảm thấy hơi thèm thuồng, đã lâu rồi nàng chưa ăn vịt nướng. Chương thị xoa đầu hai đứa con trai: “ Hai đứa các con đấy, đúng là hai con mèo nhỏ tham ăn. “
Chương thị nói rồi lập tức đi chuẩn bị làm viên rau dại.
Sau khi Liễu Tiêu Minh nhặt đá dựng bếp kê nồi tên xong, hắn ta và Chương Nhược Cẩn cùng đi xử tý hai con vịt trời. Liễu Tiêu Vân xách xô ra ao bắt cá. Vừa đến bờ ao, xung quanh ao nước không có nhiều người, tất cả đều đi bắt vịt trời trong đám cỏ lau. Nàng tránh xa những thôn dân đang bắt cá, đầu tiên nàng đổ đầy nước vào xô, sau đó pha một ít nước linh tuyền vào xô, sau đó, nàng từ từ thả xô xuống ao nước, nhưng vẫn giữ miệng xô tuôn cao hơn mặt nước. Nàng giữ chặt cái xô, chờ đợi cá nhảy vào xô.
Chẳng mấy chốc, từng đàn cá lớn nhỏ bơi về phía chiếc xô. Sau khi đàn cá lượn quanh xô, những con cá lớn hơn lần lượt nhảy vào trong xô. Liễu Tiêu Vân rất vui, nàng chưa từng thấy cá nhảy vượt cửa rồng, bây giờ nàng lại được chứng kiến cá tự động nhảy vào xô.
Thấy đã có khoảng mười con cá lớn nhảy vào xô, Liễu Tiêu Vân nhấc chiếc xô lên rồi quay về.
Lúc đi ngang qua các thôn dân, bọn họ còn hỏi: “ Vân nha đầu, có bắt được cá không? ”
“ Á, không nhiều tắm, ta bắt được mấy con. “ Liêu Tiêu Vân nói rồi rời khỏi ao nƯỚc. Sau khi Liễu Tiêu Vân rời đi, những thôn dân bàn tán xôn xao. “ Vân nha đầu thật may mắn, có phải do chỗ nàng bắt có nhiều cá không? ”
“ Có lẽ vậy, làm thế nào mà mới đây nàng đã bắt được nhiều cá như vậy rồi. “
“ Mau đến đó xem thử đi, nói không chừng còn có thể bắt được một con cá lớn. “
Mấy thôn dân vội vã đến chỗ lúc này Liễu Tiêu Vân vừa bắt cá.
“ Ở đây quả là có rất nhiều cá. “
“ Vân nha đầu đúng là may mắn quá. “
“ Đừng nói nhiều nữa, mau bắt cá đi. “
…