Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 152

Cập nhật lúc: 2025-05-25 14:54:34
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liễu Tiêu Vân bẻ một vài bắp ngỗ mềm, nàng ăn phần hạt rồi ném những thân ngỗ ngọt cho con gấu đen lớn. Con gấu đen lớn gặm thân cây ngỗ ngọt, thậm chí còn nhìn trộm tõi ngỗ trong tay Liêu Tiêu Vân. Liễu Tiêu Vân bưồn cười, tại ném một cái bắp ngỗ cho gấu đen lớn: “ Đại Hắc, ngoan ngoãn đi, không phải thân ngỗ ngọt tắm sao? ” Con gấu đen lớn dùng móng vuốt lớn ôm thân cây ngỗ vào lòng, ăn thân ngỗ ngọt ngào trước, phần lõi ngỗ sẽ để tại cuối cùng utừ từ thưởng thức.

Liễu Tiêu Vân đặt bảy con chim cút và ba mươi sáu quả trứng cút vào một khu vực riêng. Nghe nói chim cút có thể tự sinh sản và nuôi sống bản thân, lại thích ăn cỏ tươi nên sinh sản tương đối nhanh.

Đồng cỏ tươi ngon này rất thích hợp để nuôi chim cút.

Lúc này, Tiểu Bạch đã gom tất cả những quả trứng gà rừng lại với nhau, lật đật chạy đến tranh công.

Liễu Tiêu Vân bảo nó đợi, nàng vào bếp luộc ngỗ, sau đó vào vườn hái hai quả đào, ăn một quả rồi ném cho Tiểu Bạch một quả: “ Tiểu Bạch, đào của ngươi. “

Tiểu Bạch nhảy lên đón lấy quả đào, bắt đầu gặm. Liễu Tiêu Vân cứ có cảm giác như đang cho một chú chó Teddy nhỏ ăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-152.html.]

Ăn đào xong, Liễu Tiêu Vân trồng những cây hoa tiêu, cây táo gai và cây kiwi dại vào khoảng đất trống phía sau biệt thự, cả mười cây đều kết trĩu quả. Nàng ngẫm nghĩ một chút rồi tưới một ít nước linh tuyền cho chúng. Vừa được tưới nước linh tuyền, lá của mười cây này lập tức vươn nhánh dài ra.

Mới vừa trồng xong mười cây lấy được từ trong rừng, Liễu Tiêu Vân đã ngửi thấy mùi ngỗ chín.

Nàng lập tức chạy vào bếp, bắp ngỗ đã chín, thịt cũng đã chín. Nàng tắt lửa rồi gắp những miếng thịt ra để nguội, còn mình thì ăn bắp ngỗ trước. Loại ngỗ còn nguyên lõi này vẫn rất ngọt, nhưng so với loại ngỗ nàng nấu lần trước thì giờ hơi già, xem ra phải thu hoạch cây trồng sớm hơn nữa. Thịt đã nguội, Liễu Tiêu Vân cắt thịt thành những dải mỏng, đặt vào một chiếc đĩa nhỏ rồi mang đến cho hai con chim ưng non ăn. Hai con chim ưng non cũng không sợ, vừa nhìn thấy miếng thịt mỏng thì lập tức há miệng ăn, có vẻ như chúng rất đói.

Nhìn hai con chim ưng ăn thịt ngon lành, Liễu Tiêu Vân lại nghĩ đến cuộc chiến khốc liệt giữa hai con con chim ưng và thỏ hoang. Đúng là như câu nói đó, chim c.h.ế.t vì thức ăn. Con chim ưng đã mang thỏ hoang về tổ mình, có lẽ đó là thức ăn của cả nhà nó. Chẳng phải con người cũng vậy sao, nếu không thì sao lại có câu nói dân lấy cái ăn làm đầu chứ, đặc biệt là trong năm đói kém này. . . Chỉ có thể nói rằng, sự sống của vạn vật đều đã có số. Sau khi hai con chim ưng non ăn xong, Liễu Tiêu Vân cho chúng uống một ít nước suối linh tuyền.

Hoàn thành hết mọi việc, nàng cũng đã hơi mệt, nàng vội vào phòng tắm ngâm nước nóng thật thoải mái để gột rửa sự mệt mỏi. Sau khi thay quần áo sạch rồi ném quần áo đã thay vào máy giặt trong phòng giặt, Liễu Tiêu Vân đi vào phòng làm việc. Ngồi trước bàn làm việc, nàng chống cằm, không biết từ lúc nào, nàng đã đi hơn hai mươi ngày nhưng vẫn đang trên đường chạy nạn, còn người kia…Liễu Tiêu Vân ngồi trong phòng làm việc một lúc, cảm thấy hơi buồn ngủ, nàng bước ra khỏi phòng làm việc. Nàng đi xuống dưới lầu, nhìn xe ngựa và xe đẩy trước biệt thự, không khỏi đỡ trán suy nghĩ.

Khi đó vì gặp phải sạt lở đất núi, đường đi về phía nam của các thôn dân bị cản trở nên bất đắc dĩ họ phải thay đổi đường đi, bỏ lại tất cả xe đẩy và thùng xe trèo đèo vượt núi đi tiếp về phía nam, những thứ này bị bỏ lại thật quá đáng tiếc. Trước khi vượt núi, Liễu Tiêu Vân đã quay lại rồi đưa tất cả những chiếc thùng xe ngựa và xe đẩy này vào không gian. Liễu Tiêu Vân nghĩ, sau khi vượt qua khu vực núi lở xong, mọi người vẫn còn phải đến quan đạo ở phía nam, những chiếc thùng xe và xe đẩy này vẫn còn có ích. Hôm nay nàng nghe Liễu Văn Xương nói, chỉ cần vượt qua một ngọn núi nữa là có thể đến quan đạo, đến lúc đó có thể lấy những chiếc thùng xe và xe đẩy này ra lại.

Tất nhiên, không thể cứ như vậy mà lấy chúng ra được, như vậy rất dễ bị lộ. Nếu để những thùng xe và xe đẩy này đột ngột xuất hiện gần quan đạo thì chỉ e là sẽ dọa các thôn dân sợ đến mức nhảy dựng lên. Nàng phải chỉnh sửa bề ngoài của những chiếc thùng xe và xe đẩy này một chút, để các thôn dân không thể nhận ra chúng là những chiếc xe thùng và xe ngựa của họ ngay.

Loading...