Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 146

Cập nhật lúc: 2025-05-25 14:54:21
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Con sói trắng đã chết, bầy sói mấy trăm con này phải quay trở lại hang để chọn một con sói đầu đàn mới. Lúc này Lạc Mặc Hàn mới thở phào nhẹ nhõm, hai trăm tử sĩ của hắn đang cầm cung nỏ mai phục xung quanh hang sói. Bầy sói hoang này sẽ bị tiêu diệt toàn bộ trong một tần. Sau khi g.i.ế.c c.h.ế.t con sói trắng chỉ bằng một phát súng, Liễu Tiêu Vân cất s.ú.n.g b.ắ.n tỉa, đi đến trước mặt Lạc Mặc Hàn đang đứng ngây người. “ Sao vậy? ” Liễu Tiêu Vân nhẹ giọng hỏi.

Lạc Mặc Hàn đang chú ý đến bầy sói, nghe Liễu Tiêu Vân hỏi, hắn quên mất phải giả vờ, phấn khích nói: “ Rất tuyệt vời! Con sói trắng đã bị b.ắ.n c.h.ế.t rồi, bầy sói đang chạy trốn về phía hang sói. “

Bị b.ắ.n chết?

Liễu Tiêu Vân khẽ nhíu mày.

Ha ha! Không còn nghỉ ngờ gì nữa, người này chắc chắn cũng xuyên đến đây. Khó trách hắn vẫn luôn theo dõi nàng, hóa ra là từ tần diệt sơn tặc hắn cũng đã biết nàng xuyên đến. Hắn xuyên qua thành Vương gia, chỉ là tên Vương gia này thật sự quá nham hiểm. Liễu Tiêu Vân bình tĩnh đứng bên cạnh Lạc Mặc Hàn. Lạc Mặc Hàn đặt ống nhòm xuống: “ Lận Anh, Quý Toản. “

“ Chủ tử. “ Lận Anh và Quý Toản lập tức xuất hiện.

Lạc Mặc Hàn trầm giọng ra lệnh: “ Hai người các ngươi mang con sói trắng ấy đi, không được sai sót. “

‘‘Vâng, chủ tử!” Cả hai nhận lệnh rời đi.

Lạc Mặc Hàn tiếp tục quan sát động tĩnh của đàn sói bằng ống nhòm, nói với Liễu Tiêu Vân: “ Bây giờ bầy sói đang chạy trốn về hang. “ Hắn vừa dứt lời, tiếng sói tru thê lương vang lên khắp ngọn núi. Tiếng sói tru vang vọng núi rừng, âm thanh lớn đến kinh người. Sự yên tĩnh của ngọn núi bị tiếng sói tru thảm thiết phá vỡ, khiến người ta nghe thấy không khỏi kinh hãi trong lòng.

Liễu Tiêu Vân đột nhiên nói: “ Ta về đây. “ Lạc Mặc Hàn hơi giật mình, nàng chuẩn bị về rồi. Cũng đúng, trong quá trình hợp tác đã nói rõ ràng rằng Liễu Tiêu Vân chỉ phụ trách đối phó với con sói đầu đàn, Lạc Mặc Hàn giải quyết bầy sói còn lại. Nàng đã xử lý sói đầu đàn, đã đến lúc phải về rồi

Lạc Mặc Hàn đưa ống nhòm lại cho Liễu Tiêu Vân, ánh mắt dịu dàng: “ Cảm ơn ngươi, Liễu Tiêu Vân. “ Hả? Lần này hắn gọi thẳng tên nàng.

Liễu Tiêu Vân vẫn bình tĩnh, nhận lấy ống nhòm rồi cất nó đi, nàng không nói gì thêm, đi thẳng xuống núi. “ Cái đó…” Lạc Mặc Hàn do dự một chút, nhưng vẫn là không có nói ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-146.html.]

Thấy Liễu Tiêu Vân đã đi xa, Lạc Mặc Hàn thi triển khinh công đuổi theo cùng nàng xuống núi, chỉ một lát sau, hai người đã xuống chân núi. Liễu Tiêu Vân lấy ngọc bội ra, trịnh trọng đưa cho Lạc Mặc Hàn: “ Hợp tác kết thúc, ta trả lại ngọc bội. “

Lạc Mặc Hàn mỉm cười, nhưng không cầm miếng ngọc bội. Đôi mắt phượng của hắn nhìn chằm chằm Liễu Tiêu, dịu dàng nói: “ Miếng ngọc bội này tặng cho ngươi, đợi ngươi đến Lâm An phủ thành thì nhớ đến An Vương phủ, ta có lời muốn nói với ngươi. Liễu Tiêu Vân, cảm ơn ngươi!”

Nói xong, hắn nhún nhẹ mũi chân, biến mất giữa đêm tối sâu thẳm trong chớp mắt, Lạc Mặc Hàn cứ như vậy rời đi. Liễu Tiêu Vân cầm ngọc bội sững sờ đứng đó, mãi lâu sau vẫn chưa hoàn hồn.

Liễu Tiêu Minh đã bàn giao tại ca trực đêm xong nhưng vẫn chưa thấy muội muội quay lại. Lúc huynh ấy đang lo lắng tìm kiếm xung quanh thì chợt nghe thấy tiếng tru thê tương của bầy sói. Muội muội đi đâu rồi? Lòng Liễu Tiêu Minh càng lo lắng như lửa đốt. Tất cả những người đang gác đêm đều nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của bầy sói, trái tim không khỏi đập thình thịch. Nghe nói vào đêm trăng tròn, những con sói sẽ tụ tập tại thành đàn tru tên, nhưng tiếng tru này thật sự quá kinh khủng. Có mấy thôn dân đang ngủ bị đánh thức, chỉnh tại quần áo gọn gàng rồi bước ra khỏi lều.

“ Sao tiếng sói tru lại lớn như vậy? ”

“ Nghe nói vào đêm trăng tròn, bầy sói sẽ tụ tập lại tru về phía mặt trăng. “

“ A!. . . Đáng… đáng sợ quá đi!”

“ Có nghe câu quỷ khóc sói gào chưa, tiếng sói tru này đáng sợ quá!”

“ Hình như trên núi có rất nhiều sói. “

Có mấy đứa trẻ bị đánh thức vì tiếng tru của bầy sói, cứ khóc mãi.

Liễu Bỉnh Đức và Hạ thợ săn đều không ngủ, hai người họ cũng lo lắng, ngày mai lên đường rồi, trên núi có nhiều sói nhe vậy thì làm sao bây giờ?

Chương Nhược Cẩn trực nửa ca đêm sau, nhìn thấy Liễu Tiêu Minh sốt ruột chạy qua chạy lại, hắn ta đến gần hỏi: “ Tiêu Minh, sao ngươi còn chưa ngủ? ”

“ Muội muội ta bảo ra ngoài đi dạo một vòng, mà đến giờ vẫn chưa trở về. “ Liễu Tiêu Minh vô cùng lo lắng.

Loading...