Sau khi con gấu đen lớn từ từ ngã xuống đất, Tiểu Bạch nhảy ra từ sau tảng đá. Nó vừa định tổ ong đến tảng đá thì Liễu Tiêu Vân đã lấy tất cả vào không gian, đồng thời cũng đem cả con gấu đen lớn kia vào không gian. Tiểu Bạch sửng sốt, tổ ong đâu rồi? Nó nhảy vào sọt của Liễu Tiêu Vân để tìm tô ong. Sao trong sọt tại trống không vậy? Liêu Tiêu Vân lấy một miếng tổ ong mà con gấu đen lớn kia ăn còn thừa ra: “ Tiểu Bạch, ngươi dẫn ta đến hang sói, miếng tổ ong này cho ngươi được chứ? ”
Tiểu Bạch nhảy lên định chộp lấy, nhưng Liễu Tiêu Vân đã tránh được. Không lấy được mật, nó gấp gáp đến mức vội vàng gãi tai gãi má.
“ Tiểu Bạch, ngươi có đi hay không? ” Liễu Tiêu Vân cầm tổ ong hỏi nó.
Tiểu Bạch ngồi xổm trên tảng đá lớn, trầm tư.
Liễu Tiêu Vân nhìn thấu suy nghĩ của Tiểu Bạch: “ Ngươi yên tâm, nếu gặp phải sói thì ta sẽ bảo vệ ngươi. “ Nghe Liễu Tiêu Vân nói vậy, Tiểu Bạch nhảy xuống tảng đá, ngoan ngoãn dẫn đường. Liễu Tiêu Vân buồn cười, con vượn này vừa đáng yêu vừa rất thông minh nữa. Nó không thể tự đánh bại con gấu đen tón, tại rất tức giận vì con gấu đen lớn đã cướp mật của nó, vì vậy nó đã dẫn Liễu Tiêu Vân đến đây để lấy tại.
…
Suốt đường đi Tiểu Bạch cứ liên tục nhảy nhót, thỉnh thoảng làm ra mấy điệu bộ kỳ lạ, Liễu Tiêu Vân đi theo phía sau cũng vui lây. Đi được nửa canh giờ, Tiểu Bạch dừng lại dưới một gốc cây lớn, duỗi chân ra chỉ vào đống đá phía trước cách đó một trăm mét rồi không đi thêm nữa. Liễu Tiêu Vân đặt Tiểu Bạch vào sọt rồi tung người lên một cái cây lớn. Nàng lấy ống nhòm ra rồi nhìn vào đống đá, sau khi nhìn xong, nàng không khỏi lắp bắp kinh hãi. Ở đó không chỉ có đá mà còn có rất nhiều xương trắng chất đống, trông thật là kinh tởm. Liễu Tiêu Vân đột nhiên nhớ đến, lúc thôn vừa bắt đầu lên núi, có mấy chục lưu dân đã đi trước. Dọc đường đi cũng không nhìn thấy mấy chục lưu dân kia, không biết họ thế nào rồi.
Nhìn thấy đống xương trắng kia, Liễu Tiêu Vân đoán có lẽ hang sói sẽ ở gần đống đá này thôi. Liễu Tiêu Vân dùng ống nhòm nhìn kỹ lại, cách đó không xa có hơn mười mấy hang núi lớn nhỏ khác nhau, gần như từng hang động đều có sói qua lại. Trên Lang sơn này quả là có rất nhiều sói. Nhưng không có con nào trông giống sói đầu đàn cả, vậy thì sói đầu đàn ở đâu?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-140.html.]
Liễu Tiêu Vân nâng ống nhòm lên, phát hiện ở đằng xa có một hang núi rất lớn, lối vào của hang rất bí mật, nếu không nhìn kỹ thì sẽ không thấy. Một vài con sói ra khỏi hang, nhanh chóng tản ra xung quanh, không biết chúng đang làm gì. Sau khi quan sát một lúc lâu, nàng không thấy sói đầu đàn đi ra từ hang động nào. Liễu Tiêu Vân không muốn chờ đợi như thế này nữa, nàng dứt khoát rút lui. Trên đường trở về, Liễu Tiêu Vân đưa cho Tiểu Bạch miếng tổ ong con gấu đen lớn ăn còn sót lại: “ Tiểu Bạch, tạm biệt. “
Liễu Tiêu Vân nhanh chóng xuống núi, Tiểu Bạch vừa ăn mật vừa đi theo sát nàng. Mãi sắp đến sơn cốc rồi, nó vẫn đi theo nàng. Liễu Tiêu Vân dừng lại: “ Tiểu Bạch, ngươi không định về à? ” Ai ngờ, nàng không nói thì thôi, nàng vừa dứt lời, Tiểu Bạch đã nhảy vào chiếc sọt sau lưng nàng.
Liễu Tiêu Vân lắc đầu, không còn cách nào khác, Tiểu Bạch quá thông minh, nàng đành phải đánh nó ngất trước, để nó vào không gian rồi nói chuyện sau. Trước khi trở lại khu vực thôn dân dựng lều, nàng lấy một ít quả anh đào ra bỏ vào sọt. Chương Nhược Cẩn đã dẫn Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc đi sấy khô dược liệu. Liễu Tiêu Minh cũng lấy da thỏ và da hươu đã được làm sạch ra để phơi khô. Chương thị đang ngồi tắm nắng, tiện thể làm thêm mấy đôi giày vải mới. Liễu Tiêu Vân lặng lẽ đi tới: “ Tẩu tử đang làm giày mới cho ca ca à? ”
Chương thị mỉm cười: “ Không, ta đang làm giày mới cho ca ca của ta. “ Liễu Tiêu Vân ngẩn ra, nhanh chóng hiểu chuyện gì xảy ra, nàng cố ý nói đùa: “ Tẩu tử, muội cũng muốn giày vải mới. “
‘‘Tiêu Vân, muội đợi lát nữa đi, lát nữa ta làm cho muội. “ Chương thị nghiêm lúc nói.
Liễu Tiêu Vân vui vẻ: “ Tẩu tử à, tỷ đùa với muội à, muội còn có mấy đôi giày mới chưa kịp mang nữa. “
Nói rồi, nàng bắt đầu gọi hai cháu trai nhỏ: “ Thừa Nam, Thừa Bắc, lại đây ăn mấy quả mọng dại đi. “
Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc chạy tới: “ Cô cô, cô lại hái được quả mọng dại rồi!”