Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 133

Cập nhật lúc: 2025-05-25 14:53:53
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“ Ca, thật ra. . . “ Chương thị có chút áy náy, sau khi huynh muội nhận nhau, quả thật tấu ấy không hề nghĩ đến chuyện này.

“ Muội muội, mặc dù ta không tiếp xúc nhiều với người trong Liễu gia thôn, nhưng ta không thể phủ nhận rằng Liễu Văn Uyển là một cô nương tốt. “

Chương Nhược Cẩn dừng một chút: “ Nhưng ta còn rất nhiều chuyện phải làm, tạm thời không nghĩ đến việc tập gia đình. “

‘‘Còn chuyện gì nữa vậy, ca, huynh cũng có thể nói với muội. “ Mấy lời Chương thị nói đều xuất phát từ trong lòng, tấu ấy nghĩ, có phải có một số chuyện ca ca vẫn chưa nói cho mình hay không.

“ Ta đã nghĩ kỹ rồi, đợi đến Lâm An phủ thành, sắp xếp cho các ngươi xong, ta sẽ rời đi để làm một vài việc. “

“ Ca, huynh vẫn luôn du lịch khắp nơi như vậy, cũng đã đến lúc ổn định rồi!”

“ Ta đã quen rồi, nhưng mà ca nhìn thấy muội mạnh khỏe như vậy, cũng cảm thấy yên tâm. “

Đầu mùa thu, đêm tạnh như nước, huynh muội Chương Nhược Cẩn trò chuyện xong thì quay trở lại khu vực dựng trại của các thôn dân. “ Ca, nghỉ ngơi sớm chút, sau nửa đêm còn phải gác đêm nữa đó. “ Chương thị nói VỚI Ca Ca.

Chương Nhược Cẩn mỉm cười: “ Ta biết rồi, muội cũng đi nghỉ sớm đi. “

“ Ừm. “ Chương thị lên tiếng. Chương Nhược Cẩn trở về lều của mình để đi ngủ.

Chương thị thì lại bước vào lều nhỏ của Liễu Tiêu Vân. Liễu Tiêu Vân đang chơi trò đố chữ với hai đứa cháu trai: “ Lúc nhỏ có hai cái sừng, lớn lên không có sừng nữa, tới lúc hai mươi tuổi…”

“ Mấy đứa đang chơi trò gì thế? ” Chương thị cười hỏi. “ Tẩu tử, tẩu về rồi!” Liễu Tiêu Vân nói một tiếng.

“ Ừ. “ Chương thị cũng ngồi xuống. Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc lập tức ngồi vào trong lòng Chương thị: “ Mẹ, cô cô đang chơi đố chữ với bọn con đó! Mẹ cũng đoán thử xem ạ!”

“ Hai đứa đừng nháo nữa. “ Lúc này Chương thị không có lòng dạ đi chơi đoán chữ. Liễu Tiêu Vân nhìn ra được tẩu tử đang có tâm sự, thử hỏi một chút: “ Tẩu tử, nói rõ ràng chưa? ”

Chương thị biết Liễu Tiêu Vân nhắc tới chuyện gì, tẩu ấy thở dài khe khẽ, kể lại chuyện Liễu Văn Uyển tặng cho ca ca một đôi giày vải mới cho nàng nghe. Liễu Tiêu Vân nghe xong thì “ xì” một tiếng, bật cười.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-133.html.]

“ Tiêu Vân, muội cười cái gì vậy? ” Chương thị còn đang mặt ủ mày chau nữa đó. “ Tẩu tử, tục ngữ nói, nữ theo đuổi nam, cách một tầng lụa, nam theo đuổi nữ, cách cả một ngọn núi. “ Liễu Tiêu Vân cười nói.

Chương thị lập tức cười giận đáp lại một câu: “ Một cô nương vẫn chưa xuất giá, miệng toàn là lời bậy bạ, gì mà nữ theo đuổi nam, nam theo đuổi nữ chứ, để người ta nghe thấy thì xấu hổ lắm đó biết không? ”

“ Được được được, muội thừa nhận muội nói sai rồi, được chưa ạ? ” Liễu Tiêu Vân lập tức nói. Sao nàng lại không biết thời đại này yêu cầu rất nghiêm khắc và cực kỳ nhiều quy tắc đối với phái nữ chứ. Chương thị cười nhạt: “ Tiêu Vân, muội còn nhỏ, không gấp, đợi ôn định rồi, ca ca muội sẽ tìm cho muội một gia đình tốt. “

Nghe tẩu tử nói xong, vẻ mặt Liễu Tiêu Vân thờ ơ đáp: “ Tẩu tử, ta không gấp gáp cũng không muốn đi lấy chồng, cả nhà chúng ta ở bên nhau như vậy là đủ rồi. “

“ Nói linh tinh, cô nương lớn, nào lý không đi lấy chồng chứ? ” Chương thị nhẹ nhàng lắc đầu.

Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc nghe vậy lập tức nói: “ Tại sao cô cô phải đi lấy chồng ạ, cô cô không lấy chồng đâu, phải ở với bọn con chứ!”

Trẻ con nói chuyện không biết kiêng ky. Liễu Tiêu Vân nghe vậy thì không nhịn được thấy vui vẻ. Chương thị tại che mặt mà cười: “ IThừa Nam, Thừa Bắc, hai thằng nhóc thối các con thì biết cái gì chứ? Đi thôi, trở về ngủ!”

Chương thị dẫn hai đứa con trai trở về đi ngủ.

Liễu Tiêu Vân vào không gian, sau khi tắm rửa xong thì ôm hai bé hổ con đi tìm lợn rừng mẹ.

Chờ hai bé hổ con ăn no, nàng ra khỏi không gian, nằm trong lều vẫn không ngủ được.

Ánh trăng đẹp như vậy, nàng cũng muốn đi ngắm mấy khóm hoa lang độc và mạn đà la đó.

Liễu Tiêu Vân vừa mới ra khỏi lều đã bị Liễu Tiêu Minh đang gác đêm nhìn thấy, huynh ấy vội vàng hỏi nàng: “ Muội muội, muội đi đâu đấy? ”

Liễu Tiêu Vân đi qua nói khẽ với ca ca nói: “ Buổi tối ăn no quá, không ngủ được nên muội muốn ra ngoài đi dạo tiêu thực. “

Liễu Tiêu Minh không yên tâm, nhưng huynh ấy còn đang gác đêm nên không thể rời khỏi vị trí, đành phải dặn dò một câu: “ Nhớ đừng đi đâu quá xa, nhất định không được đi ngắm đám hoa cỏ kia nhé. “

“ Muội biết rồi. “ Liễu Tiêu Vân đồng ý.

Huynh trưởng như cha, với tấm lòng của một lão phụ thân.

Loading...