Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 132

Cập nhật lúc: 2025-05-25 14:53:50
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“ A. “ Liễu Bỉnh Đức giật mình, sao lại sẽ có chuyện như vậy, xem ra Bách Hoa cốc này có chút không bình thường. Rất nhanh, Chương Nhược Cẩn đã bắt mạch xong, hắn ta mở hòm thuốc lấy ngân châm ra, ôn hòa nói: “ Thiết Sinh, ngươi nằm xuống ngủ trước đi.’’

‘‘Mẹ. “

Hạ Thiết Sinh nhìn thấy ngân châm trong tay Chương Nhược Cẩn, hắn ta Lại dịch đến bên cạnh Lưu thị.

“ Ngoan, Thiết Sinh là đứa bé ngoan, Thiết Sinh nghe lời nhất. Nghe lời mẹ, bé ngoan mau nằm xuống ngủ đi nào. “ Lưu thị dỗ dành Hạ Thiết Sinh như đang dỗ một uđứa trẻ.

“ Ừm, con nghe lời mẹ, đệ đệ cũng nghe lời mẹ. “

Hạ Thiết Sinh nói xong thì nằm xuống.

Chương Nhược Cẩn bắt đầu châm kim vào một số huyệt đạo của Hạ Thiết Sinh. Chẳng bao lâu sau, Hạ Thiết Sinh bình tĩnh trở lại, rồi dần dần chìm vào giấc ngủ. Chương Nhược Cẩn thu ngân châm, lại lấy ba viên thuốc từ trong hòm thuốc ra đưa cho Lưu thị: “ Sau khi Thiết Sinh tỉnh tại thì cho hắn ăn ba viên thuốc này.

Lúc này Hạ thợ săn mới lên tiếng: “ Chương đại phu, Thiết Sinh là…”

“ Mạn đà la. “ Chương Nhược Cẩn nói rồi đứng dậy: “ Yên tâm đi, hiện tại Thiết Sinh đã không còn trở ngại gì nữa rồi. “ A! Thì ra mạn đà la có độc!” Chương đại phu, cảm ơn ngươi. “ Hạ thợ săn luôn miệng nói cảm ơn. “ Ta đi về trước, Thiết Sinh mà xuất hiện trạng thái bất thường gì thì cứ đến gọi ta. “

Chương Nhược Cẩn nói rồi xách theo hòm thuốc chuẩn bị rời đi. Cả nhà Hạ thợ săn lại cảm ơn một lần nữa. Liễu Bỉnh Đức và Chương Nhược Cẩn cùng nhau ra khỏi lều. “ Chương đại phu, Thiết Sinh không có việc gì chứ? ” Liễu Bỉnh Đức hỏi.

Chương Nhược Cẩn mỉm cười: “ Không có việc gì. Ngài cứ yên tâm. “ Liễu Bỉnh Đức gật đầu: “ Ồ, không có việc gì là được rồi, ngươi trở về đi, cũng đến giờ cơm rồi. “

‘‘Được. “ Chương Nhược Cẩn trở về lều của mình, đặt hòm thuốc xuống, nhìn đôi giày vải mới kia, hắn ta suy nghĩ một chút rồi cất giày vải đi. “ Ca, ăn cơm thôi. “ Chương thị kêu lên ở bên ngoài.

“ Ừm, ra luôn đây. “ Chương Nhược Cẩn lên tiếng. Cả nhà Liễu Tiêu Minh quây quần một chỗ, ăn cơm lương thực phụ, thịt dê hầm. “ Ca, huynh đi khám bệnh cho Thiết Sinh à? Thế nào rồi? ” Chương thị hỏi ca ca. “ Ừ, đã khám rồi, không có việc gì. “ Chương Nhược Cẩn trả lời đơn giản.

“ Chuyện này thật là kỳ lạ, từ nhỏ Thiết Sinh đã không thích nói chuyện, sao lại đột nhiên trúng tà chứ? ” Liễu Tiêu Minh thuận miệng nói. Chương Nhược Cẩn sửa đúng: “ Hắn ta không trúng tà mà có lẽ là do đã chạm vào mạn đà la. “

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-132.html.]

‘‘Ồ!” Cả nhà kinh ngạc nhìn Chương Nhược Cẩn. Liễu Tiêu Vân cũng nghe hiểu được đầu đuôi ngọn ngành.

Lúc đang làm cơm tối, nàng và tẩu tử đều trông thấy Liễu Văn Uyển đi tìm Chương Nhược Cẩn. Chắc là Hạ Thiết Sinh cũng đã nhìn thấy. Tất cả là do mạn đà la!Sau khi ăn xong, dọn rửa bát đũa, Chương thị nói với ca ca một câu: “ Ca, chờ một chút, muội có chút chuyện muốn nói với huynh. “

“ Được, ta biết rồi. “ Chương Nhược Cẩn cũng có chuyện muốn hỏi muội muội nhà mình. Liễu Tiêu Minh chuẩn bị đi gác đêm. Liễu Tiêu Vân rất có ánh mắt, dẫn Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc vào trong lều của mình chơi. Sắp đến trung thu, vầng trăng sáng treo trên bầu trời, rải ánh sáng bàng bạc lên toàn bộ sơn cốc, sương núi mờ ảo, càng tăng thêm vài phần thần bí cho sơn cốc yên tĩnh.

Hai huynh muội Chương Nhược Cẩn rời xa khu vực dựng trại của các thôn dân, vừa đi vừa trò chuyện.

Chương thị mở miệng trước: “ Ca, huynh biết vì sao Hạ Thiết Sinh tại chạm vào mạn đà la không? “ Vì Liễu Văn Uyển. “ Sau khi Chương Nhược Cẩn nhìn thấy Hạ Thiết Sinh thì đã đoán được điều này. “ Ca, Liễu Văn Uyển đi tìm huynh à? ” Chương thị tại hỏi.

Chương Nhược Cẩn mỉm cười, xem ra muội muội cũng thấy được rồi, chuyện này cũng chẳng có gì hết, hắn ta cũng không định giấu muội muội.

“ Ừ. Vì để cảm ơn ân cứu mạng ngày đó, nàng ấy đã tự tay làm một đôi giày vải mới để tặng cho ta. “

“ Giày vải? ” Chương thị kinh ngạc.

Chương Nhược Cẩn dừng bước, nhìn muội muội: “ Muội muội, ta biết muội định nói gì. “

“ Hầu như tất cả mọi người trong Liễu gia thôn đều biết Hạ Thiết Sinh thích Liễu Văn Uyển. “ Chương thị dứt khoát nói thẳng.

“ Ta đã biết. “ Giọng điệu của Chương Nhược Cẩn rất nhẹ nhàng.

Chương thị nhìn ca ca, trong lòng cảm thấy không hiểu, rốt cuộc ca ca cũng đã đến tuổi cưới vợ lập gia đình từ lâu rồi.

“ Ca, muội có thể hỏi một chút, là huynh cảm thấy thế nào không? ”

Chương Nhược Cẩn mỉm cười: “ Còn cảm thấy thế nào được chứ, lúc Liễu Văn Uyển đưa cho ta đôi giày vải mới, ta rất cảm động, từ lúc bắt đầu biết chuyện đến giờ, ngoại trừ sư nương ra thì chưa từng có ai tự tay làm giày vải cho ta. “

Loading...