Đúng vậy, chỉ có cỏ xanh chứ không có hoa dại. Chẳng lẽ mấy đóa hoa rực rỡ ở phía tây nam có độc ư? Đi về phía đông có thể tránh xa những khóm hoa rực rỡ đó.
Hoa dại xinh đẹp rực rỡ, rất khiến người ta say mê.
Liễu Tiêu Vân đuổi theo các thôn dân, bám sát bọn họ.
Đi khoảng ba mươi phút, đoàn người đã tới được thảm cỏ xanh, Chương Nhược Cẩn để các thôn dân dừng lại tại đây.
Các thôn dân đặt hết đồ đạc xuống, có thôn dân không kìm được mà hỏi: “ Chương đại phu, có phải mấy bông hoa trong sơn cốc đó có độc đúng không? ” Chương Nhược Cẩn nghiêm lúc đáp: “ Hiện tại, ta nhìn thấy ở phía tây nam có hoa tang độc và mạn đà la, hai loại hoa này có độc, mọi người đừng đi tới đói Cũng đừng để gia súc chạy đến đó!” Các thôn dân nghe vậy thì đều bị dọa sợ.
Cũng may Chương đại phu đã báo cho mọi người.
Vẫn còn thôn dân cảm thấy khó hiểu: “ Chương đại phu, trong sơn cốc này có nhiều hoa dại như vậy, chỉ có hai loài hoa kia là có độc thôi phải không? ” Chương Nhược Cẩn hắng giọng nói: “ Nơi này có quá nhiều hoa dại, ta vẫn chưa kịp nhìn kỹ, nhưng hai loài hoa có độc kia là dễ thấy nhất. “
Liễu Bỉnh Đức vội vàng nói: “ Mọi người đừng hỏi Chương đại phu nữa, tối nay chúng ta sẽ nghỉ ngơi ở đây, mọi người cùng dọn dẹp qua trước đi. Mặt khác, nhất định không được chạy sang khu vực có hoa độc, đặc biệt phải trông chừng con nhà mình. “ Có người lớn bắt đầu dặn dò lũ trẻ.
“ Bé ngoan, có nghe thấy không? Không được chạy lung tung, mấy bông hoa xinh đẹp kia có độc. “
‘‘Mẹ, chỉ nhìn thôi cũng không được ạ? ”
“ Không được, nhìn mấy bông hoa xinh đẹp đó nhiều là sẽ muốn hái. “
‘‘Ầu, nhưng mà mấy bông hoa dại đó thật là đẹp!”
“ Con ơi, nhớ kỹ, hoa dại đẹp đến đâu con cũng không được hái. “
‘‘Mẹ, con biết rồi ạ. “
Mọi người bắt đầu xây bệ bếp để nấu cơm, lão nhân và trẻ con đi nhặt củi đốt. Buổi trưa vẫn còn rất nhiều thịt dê, trong sơn cốc có chút lạnh, các thôn dân chuẩn bị hầm thịt dê.
Các thôn dân đều đang nấu cơm, Chương Nhược Cẩn lại đơn độc đi quan sát đám hoa lang độc và mạn đà la kia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-130.html.]
Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc muốn đi theo, hắn ta lập tức ngăn cản. Đến gần nhìn kỹ hắn ta mới thấy cực kỳ kinh hãi, mảnh hoa tang độc và mạn đà la này rộng đến bất ngờ, còn nhiều hơn cả Dược Vương cốc. Nếu sư phụ nhìn thấy nhiều hoa tang độc và mạn đà la như vậy, chắc chắn ông ấy sẽ rất vui.
Thật ra hoa lang độc và mạn đà la cũng là dược liệu, nhưng mà hiện tại hắn ta không thể hái chúng được và cũng không có cách nào để hái cả.
Nhìn một lúc, hắn ta thở dài quay trở về.
Lúc này lại thấy Liễu Văn Uyển đi về phía hắn ta, nàng ấy cầm một cái túi trong tay: “ Chương đại phu!”
Chương Nhược Cần dừng bước, dịu giọng hỏi: “ Văn Uyển cô nương, có việc gì hả? ” Liêu Văn Uyển mở túi ra, bên trong có một đôi giày vải mới. “ Chương đại phu, ngày đó huynh đã cứu ta, ta vẫn chưa kịp cảm ơn huynh, đây là giày vải mà ta mới làm, huynh đi thử xem có vừa không. “
Nói xong, Liễu Văn Uyển rất sảng khoái đưa giày vải mới cho Chương Nhược Cẩn.
“ Ừm… Văn Uyển cô nương, cảm ơn ngươi. “ Chương Nhược Cẩn có hơi câu nệ, nhưng hắn ta vẫn nhận lấy đôi giày mới.
“ Chương đại phu, huynh cứ gọi ta Văn Uyển là được!” Liễu Văn Uyển có chút e lệ.
Chương Nhược Cần thầm nghĩ trong lòng, mình sao vậy, đường đường là một nam nhỉ thân cao bảy thước, thế mà tại chắng phóng khoáng bằng một cô nương. Chương Nhược Cần cười sang sảng: “ Được rồi, cảm ơn ngươi, Văn Uyển. “ Chương Nhược Cẩn và Liễu Văn Uyển cùng quay trở về.
Nhìn thấy trong sơn cốc có nhiều hoa dại xinh đẹp như vậy, Liễu Văn Uyển hỏi Chương Nhược Cẩn: “ Chương đại phu, huynh biết nhiều dược liệu như vậy, có phải cũng biết mấy loài hoa nhỏ này không? ”
Cầm đôi giày mới trên tay, tâm trạng Chương Nhược Cẩn rất vui vẻ: “ Cũng làm tạm. Có một số loài hoa dại cũng là dược liệu. “
“ Thật hả? Chương đại phu, thế đóa hoa nhỏ này có phải là dược liệu không? ” Liễu Văn Uyển chỉ vào cây kim ngân hoa.
“ Đây là cây kim ngân hoa, có hiệu quả thanh nhiệt hạ hỏa. “ Chương Nhược Cẩn cười nói.
“ Cây này thì sao? ”
“ Đây là cây hương thảo,…”
Chương Nhược Cẩn nói cho Liễu Văn Uyển nghe về các loài hoa trong sơn cốc, cây kim ngân hoa màu vàng kim, hoa cúc dại màu vàng nhạt, cây hương thảo, cây bìm bìm, hoa mẫu đơn mùa thu, hoa bách hợp vàng nhạt đung đưa khe khẽ, hoa kiều mạch hồng trắng đan xen, cúc la mã, cây cúc tây, cỏ chè vè… rất nhiều loài hoa dại xinh đẹp.