“ Oa, thịt dê hầm! Con muốn ăn nó! Cha, mau làm thịt dê hầm đi!” Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc đứng bên cạnh tíu ta tíu tít. Liễu Tiêu Minh xoa cái đầu nhỏ của hai con trai: “ Hai con mèo tham ăn, vẫn chưa g.i.ế.c c.h.ế.t dê núi thì sao mà ăn được thịt dê hầm. “
Liễu Thừa Nam chớp cặp mắt to: “ Cha, vậy cha mau lên đi. Bọn con đều đói bụng cả rồi, cô cô cũng đói bụng, có phải không ạ? Cô cô. “
Liễu Tiêu Vân vội vàng gật đầu: “ Ca, nhanh lên, dê núi sắp tỉnh lại rồi. “
Chương Nhược Cẩn cười nói: “ Tiêu Minh, ta và ngươi cùng đi. “
“ Được được được. Giờ đi xử tý dê núi tuôn đây. Ngày nào các ngươi cũng ăn thịt mà sao vẫn còn thòm thèm như vậy chứ? ” Liễu Tiêu Minh cười lắc đầu. Liễu Tiêu Minh và Chương Nhược Cẩn nâng dê núi hoang đã rời đi. “ Tiêu Vân, muốn ăn cơm lương thực phụ hay là viên rau dại? ” Chương thị cười hỏi Liêu Tiêu Vân.
Liễu Tiêu Vân vẫn chưa kịp nói gì, Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc đã kéo tay nàng lắc qua lắc lại: “ Cô cô, ăn viên rau dại đi ạ!”
“ Vậy ăn viên rau dại. “ Liễu Tiêu Vân sảng khoái nói. Chương thị mỉm cười: “ Được, ta đi làm viên rau dại. “
‘‘Tẩu tử, muội đi rửa tay giúp tẩu làm viên rau dại. “
“ Không cần, muội cứ ngồi nghỉ một lát đi. “ Nhìn tẩu tử đi làm viên rau dại, Liễu Tiêu Vân rửa tay, kéo hai đứa cháu trai qua một bên, đưa cho hai đứa nhóc một ít anh đào: “ Không phải hai đứa thấy đói bụng à? Cô cô còn hái được mấy quả mọng rừng, mau ăn đi. “ Nhai quả anh đào ngọt lịm, Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc vui vẻ vô cùng: “ Cô cô, mấy quả mọng rừng này ngọt thật đó, cô cũng ăn một ít đi!”
“ Ừ ừ. “ Ba cô cháu Liễu Tiêu Vân cùng ăn anh đào ngon ngọt. Ăn hết mấy quả anh đào trong tay xong, Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc định chạy đi chơi. “ Thừa Nam, Thừa Bắc. “ Liễu Tiêu Vân lại lấy một ít anh đào ra đưa cho hai đứa nhóc, còn chỉ về phía tẩu tử đang nấu cơm.
Hai nhóc con ranh mãnh lập tức hiểu được ý của cô cô. Chương thị đang làm viên rau dại, Liễu Thừa Nam chạy tới đút cho tẩu ấy một quả anh đào: “ Quả mọng rừng mà cô cô đã hái đó ạ, mẹ nếm thử đi, ngọt lắm. “
‘‘Trong núi có nhiều quả mọng rừng thật đấy. “ Chương thị vừa ăn anh đào vừa nói.
“ Mẹ, quả mọng rừng này ăn ngon lắm. “ Liễu Thừa Bắc cũng đút cho Chương thị một quả anh đào. Lúc này, các thôn dân cũng lục tục quay về, hầu như không có ai là về tay không cả, đều là hai người cùng khiêng một con dê núi. Hạ Đồng Sinh và Liễu Văn Xương cũng khiêng một con dê núi to trở về.
Hạ Đồng Sinh nhìn thấy Liễu Tiêu Vân đứng ở nơi đó, hỏi một câu: “ Tiêu Vân, ngươi không bắt được dê núi hả? Lát nữa ta cắt cho ngươi một miếng thịt dê nhé!” Liễu Tiêu Vân khẽ cười: “ Cảm ơn, ta bắt được một con dê núi nhỏ, ca ca ta đã mang đi xử lý rồi. “
‘‘Đồng Sinh, ngươi đùa à, Tiêu Vân có thể bắt được cả một con lợn rừng, sao lại không bắt được dê núi cơ chứ? ” Liễu Văn Xương trêu ghẹo Hạ Đồng Sinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-128.html.]
Liễu Văn Uyển đi tới, vui mừng nói: “ Ca, các huynh cũng bắt được dê núi hoang dã ạ? ”
“ Chứ còn gì nữa, lát nữa sẽ hầm thịt dê để ăn. “ Liêu Văn Xương rất có cảm giác thành tựu. Bọn họ nói chuyện xong thì đều đi xử tý dê núi hoang dã. Liễu Văn Uyển quay đầu tại nhìn mấy người Chương thị một chút, không nhìn thấy Chương Nhược Cẩn, cảm thấy hơi mất mát.
Liễu Văn Xương biết muội muội đang nhìn cái gì: “ Muội muội, cha đâu rồi? ”
“ Đang xây bệ bếp. “ Bấy giờ Liễu Văn Uyển mới phục hồi tinh thần lại.
“ Muội phụ mẹ nấu cơm đi, chúng ta đi xử lý dê núi trước. “
Liễu Văn Xương nói xong thì khiêng dê núi rời đi với Hạ Đồng Sinh. Đến giữa trưa, các thôn dân đều được ăn món thịt dê hầm thơm ngào ngạt. Lâm thị tặng cho Điền thị một bát thịt dê: “ Cho Liễu Chi Nhi và Liễu Điều Nhi nếm thử thịt dê hầm này. “
Điền thị vội vàng nói lời cảm ơn: “ Cảm ơn. Ta cũng có hầm nửa con gà rừng. “
Tào thị cũng đưa một bát thịt dê hầm cho Điền thị: “ Nhiều thịt dê hầm lắm, ba mẹ con các ngươi cũng ăn chút thịt dê hầm đi. “
Điền thị luôn miệng nói cảm ơn.
Tào thị nói mấy câu đừng khách sáo rồi rời đi.
Điền thị đưa cả hai bát thịt dê hầm cho hai con gái ăn.
Liễu Chi Nhi và Liễu Điều Nhi hiểu chuyện gắp thịt dê cho mẹ ăn.
Liễu Tiêu Vân ăn khá là nhanh, sau khi ăn xong nàng lấy cớ đi tìm chút quả dại, đeo sọt rời khỏi khu vực dựng trại.
Đi đến chỗ không có ai, nàng lập tức tiến vào không gian.
Đầu tiên Liễu Tiêu Vân ôm hai bé hổ con đi tìm lợn rừng mẹ trước.