Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 126

Cập nhật lúc: 2025-05-25 14:53:37
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn hai bé hổ con làm nũng với lợn rừng mẹ đủ rồi, Liễu Tiêu Vân lại ôm chúng nó trở về ổ nhỏ. Sau đó, nàng đi xem thỏ hoang và gà rừng. Thỏ hoang tại sinh ra một lứa thỏ con nữa.

Đúng là không thể tin được mà!

Mới có mấy ngày, lại sinh ra một ổ thỏ con nữa, thật… thật không thể tưởng lượng nổi!

Xem thỏ hoang xong, nàng lại đi xem gà rừng.

Tất cả nhữrng con gà rừng mà Liễu Tiêu Vân đã bắt bằng tay không từ khu rừng già đều ở đây hết, hơn nữa cộng thêm mấy con gà rừng nàng đã bắt được từ trước, hiện tại trong không gian đã có hơn ba mươi con gà urừng rồi.

Nhìn những quả trứng gà rừng năm rải rác trên cỏ xanh, được rồi, sau này chẳng cần phải lo về trứng gà rừng nữa. Liễu Tiêu Vân có hơi bị ám ảnh cưỡng chế, bắt đầu thu thập mấy quả trứng gà rừng rải rác trên cỏ xanh lại. Sau đó, nàng đi tới khu trồng trọt.

Ha ha! Thật tuyệt!

Tất cả các loại cây trồng đều mọc ngay ngắn và đều đặn như một đội quân!Lúa nước và lúa mì đã trổ bông. Trên mỗi cây ngỗ đều có hai trái bắp non. Cây đậu tương đã kết trái.

Rút cây lạc lên, như suy nghĩ của nàng, cây lạc cũng có củ lạc rồi. Liễu Tiêu Vân bẻ hai trái bắp non, vặt ít đậu tương, nhổ thêm hai cây lạc, chuẩn bị mang vào phòng bếp của biệt thự để nấu chín rồi nếm thử rau củ quả tươi mới. Bỏ lạc, đậu tương, bắp non vào nồi trong phòng bếp rồi luộc lên, sau đó nàng lại vào vườn trái cây hái một chút anh đào. Nàng vừa ăn anh đào vừa đi xem mười cây nhân sâm kia, mười cây nhân sâm giống nhau như đúc đều là ngũ phẩm diệp.

Chỉ là sao lá của cây nhân sâm này lại xanh trong như vậy chứ, không hổ là nhân sâm có linh tính mà. Cũng không biết khi nào thì mười cây nhân sâm này sẽ biến thành thất phẩm diệp đây. Hửm? Một mùi hương thơm ngon bay tới, là mùi bắp non đã được nấu chín.

Đó là món nàng thích nhất, nàng lật đật chạy vào trong phòng bếp. Bắp non đã chín trộn lẫn với râu ngỗ, chất đầy trong nồi nhỏ, chỉ mới ngửi thấy mùi thơm thôi, Liễu Tiêu Vân đã muốn chảy nước miếng rồi. Trước khi ăn những món ngon này, nàng chắp tay trước n.g.ự.c cảm ơn không gian thần kỳ đã ban cho nàng những món ăn tươi ngon. Hoàn thành nghi thức xong, nàng cắn một miếng bắp non, bóc củ lạc hồng hồng ra ném vào trong miệng, cắn hạt đậu tương xanh biếc mọng nước, lâu rồi mới nếm lại được hương vị này, nàng say mê nhắm mắt lại thưởng thức, ngon quá đi!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-126.html.]

Ôi chà, trong vô thức nàng đã ăn đến no căng cả bụng. Ăn uống no đủ, tạm thời chưa thể ngủ ngay được, nàng dứt khoát ngồi trong phòng sách để đọc sách. Đọc sách một lát, lật xem album, nhìn ảnh chụp chung giữa mình với cha mẹ và cả em trai, nàng cảm thấy hơi xót xa, chắc là bọn họ vẫn khoẻ nhỉ? Buồn bã một lúc, Liễu Tiêu Vân đặt ảnh gia đình xuống.

Không nên nghĩ nhiều như vậy làm gì, nàng vẫn đang trên đường chạy nạn đó, đã đến lúc cần phải trở về lều để ngủ rồi!Giờ Tý, người trong hai ca trực đêm bắt đầu giao ban. Chương Nhược Cẩn và Liễu Văn Xương đều gác đêm sau nửa đêm. Chương Nhược Cẩn hỏi Liễu Văn Xương: “ Chắc Văn Uyển cô nương sắp uống hết thuốc rồi nhỉ, hiện tại nàng ấy cảm thấy sao rồi? ”

“ Cảm ơn Chương đại phu đã quan tâm, muội muội ta không có việc gì, uống thuốc xong thì đỡ hơn nhiều rồi. “ Liễu Văn Xương nói lời cảm ơn.

“ Ô. Vậy thì tốt!” Chương Nhược Cẩn mỉm cười. Liễu Văn Xương chọt nảy tên suy nghĩ, nhớ tới chuyện mà mẹ đã đặn mình hỏi: “ Chương đại phu, ngươi ra ngoài tâu như vậy, chắc là người nhà sẽ lo lắng tắm nhỉ? ”

‘‘Người nhà? À, ta chỉ có một muội muội thôi. “ Vẻ mặt Chương Nhược Cẩn hờ hững.

“ Nói vậy thì Chương đại phu vẫn chưa thành thân hả? ” Liễu Văn Xương lại hỏi tiếp.

Chương Nhược Cẩn mỉm cười: “ Ta thường ra ngoài đi du lịch, nên vẫn chưa nghĩ đến việc cưới vợ lập gia đình. “

“ Vậy sao? Ta thấy hình như tuổi của hai chúng ta xấp xỉ nhau đó. Đầu tháng tư năm nay là ta tròn hai mươi bốn tuổi, định tham gia khoa cử, cũng chưa nghĩ đến việc cưới vợ lập gia đình. “ Liễu Văn Xương đĩnh đạc nói.

Chương Nhược Cẩn cười sang sảng: “ Ha ha. Nói như vậy Liễu huynh lớn hơn ta hai tháng rồi, ta thì đầu tháng sáu mới tròn hai mươi bốn tuổi. “

Liễu Văn Xương tức khắc càng cảm thấy chắc chắn hơn, mắt nhìn người của mẹ chuẩn thật đó.

Nhưng mà hắn ta cũng đồng ý với suy nghĩ của mẹ, nhân phẩm của Chương đại phu không tồi, y thuật lại còn cao siêu, muội muội có thể tìm một người giống như Chương đại phu, vậy nửa đời còn lại cũng có chỗ để dựa vào, mấu chốt là muội muội cũng bằng lòng rồi.

Loading...