Nghỉ ngơi khoảng nửa canh giờ, ăn chút đồ bổ sung thể lực, mọi người lại tiếp tục lên đường. Vòng qua bãi đá lớn, Liễu Binh Đức và Hạ thợ săn dẫn các thôn dân bắt đầu xuống núi. Lại đi thêm một canh giờ rưỡi nữa, tới lưng chừng núi, bọn họ nhìn thấy một rừng thông bạt ngàn.
Trông rừng thông này không rộng bằng khu rừng già kia, hơn nữa bên dưrới gốc thông phủ một lớp lá thông rất dày.
Hạ thợ săn đề nghị cả đoàn nghỉ ngơi bên rừng thông, ngày mai sẽ tiếp tục băng qua rừng thông này.
Liễu Bỉnh Đức lập tức đồngu ý.
Các thôn dân suy nghĩ, rừng thông đang ở trước mắt, có phải có thể đi đập quả thông hay không? Mấy chục người trẻ tuổi đi vào rừng thông, muốn vặt ít quả thông, bóc chút hạt thông để ăn. Rừng thông đỡ hơn khu rừng già nhiều, cả khu rừng tràn ngập mùi nhựa thông.
Ừm! Đây là hương thơm độc nhất vô nhị trong rừng thông!
Nhựa thông có rất nhiều công dụng, một trong số đó là có thể dùng để làm xà phòng, khả năng tẩy sạch vết bẩn mạnh lại còn có mùi thơm của nhựa thông thoang thoảng. Trong rừng thông, mỗi một cây thông đều cao lớn thô to, cành lá xếp tầng tầng lớp lớp, đan xen chi chít, quả thông ở bên trên đó có vẻ cũng không dễ vặt.
Bọn họ tản ra, vòng tới vòng lui trong rừng thông, mỗi người tìm một cây thông thích hợp. Sau khi tìm được cây thông ưng ý, những người trẻ tuổi này bắt đầu leo lên
cây thông cao chót vót, chưa kể bọn họ leo trèo còn rất điêu luyện nữa.
Trèo lên cây thông, ngồi trên cành cây, chặt một nhánh cây dài, dùng nó để đập quả thông trên tán cây thông. Bọn họ đập liên tục bằng những cành cây dài, mấy quả thông treo trên ngọn cây và những nơi khác bị đập rụng lả tả, lá thông ở xung quanh cũng rơi xuống theo.
Người nhà ở dưới vừa nhặt quả thông, vừa nhắc nhở mấy người trẻ tuổi cẩn thận một chút. Những người trẻ tuổi đó đập quả thông trên cây bên này xong, lại đổi qua cây thông khác để đập tiếp.
Cánh tay bọn họ vừa nhức vừa mỏi, đập hai cây thông xong thì không đập nổi nữa, vì để người nhà có thể ăn được hạt thông, quả thật không dễ chút nào!Lúc những người trẻ tuổi này trườn xuống từ cây thông, quần áo cũng bị cành thông chọc rách vài chỗ, trên đầu, trên tay, trên mặt, trên quần áo đều dính đốm đen lấm tấm, chắc là dính nhựa thông trên cây thông.
Liễu Tiêu Vân cũng muốn trèo lên cây thông để đập quả thông, nhưng lại bị ca ca ngăn cản. Liễu Tiêu Minh không chịu cho Liễu Tiêu Vân leo lên
cây thông đập quả thông: “ Muội muội xem đi, trong này có nhiều người như vậy, làm gì có đứa con gái nào lại leo cây thông đập quả thông hả? Muội chờ một chút, đợi cho ngựa ăn xong, huynh sẽ leo lên
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-124.html.]
cây thông đập quả thông cho. “
Chương thị cũng ở bên cạnh bảo: “ Tiêu Vân, để ca của muội đập quả thông đi, muội đứng dưới gốc cây nhặt quả thông là được. “
Hết cách rồi, Liễu Tiêu Vân đành phải đáp ứng: “ Thôi được rồi, vậy muội sẽ đứng dưới gốc cây nhặt quả thông. “ Cho ngựa ăn xong, hai huynh muội Liễu Tiêu Minh cũng đi vào rừng thông, nhìn thấy các thôn dân khác đang đập quả thông trên cây. “ Ca, đập quả thông trên cây thông này đi, thấy còn khá nhiều. “
“ Được!”
Mất khoảng hơn nửa canh giờ, Liễu Tiêu Minh đập quả thông trên hai cây thông, Liễu Tiêu Vân đứng dưới gốc cây nhặt một sọt quả thông đầy ụ.
Không tồi, hai huynh muội bọn họ thắng lợi trở về!
Trong rừng còn có một ít quả thông tự rụng, cũng có mấy quả thông bị sóc con cắn rụng, lão nhân, phụ nhân và đám nhóc tìm quả thông rơi rải rác khắp nơi trong rừng thông. Thỉnh thoảng có những con sóc nhỏ chạy qua, đám nhóc nhìn thấy sóc con thì đều hưng phấn đuổi theo chơi, có sóc con bị rượt trèo lên cây, có con chui vào tô của mình dưới gốc cây thông. Đám nhóc đi theo tìm được ổ sóc, kích động kêu tên, phát hiện trong ổ sóc nhỏ có rất nhiều hạt thông, có thể nói là thu hoạch ngoài ý muốn.
Sóc con gặm hạt thông rất giỏi, nó có thể gặm sạch toàn bộ quả thông.
Trong ổ của sóc con tràn nhập hạt thông đã được cắn sẵn, dự trữ rất nhiều hạt thông như vậy là để chuẩn bị cho mùa đông sắp tới.
…
Dẫm lên lớp lá thông vừa dày vừa mềm, Chương Nhược Cẩn dẫn Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc đi tìm những cây thông chết, nơi đó có phục linh mà bọn họ cần.
“ Cữu cữu, phục linh là cái gì vậy ạ? ” Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc ngẩng đầu nhỏ hỏi Chương Nhược Cẩn.
“ Phục linh là một loại nấm ký sinh. Cũng là một loại dược liệu trân quý. “
Chương Nhược Cẩn vừa tìm kiếm cây thông chết, vừa giải thích cho hai đứa.
“ Sao trong rừng thông này lại có phục linh ạ? ” Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc hỏi tiếp.