Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 119

Cập nhật lúc: 2025-05-23 13:50:18
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dừng một chút, hắn ta tại nói tiếp: “ Xem xem có tìm được một khoảng đất trống hay không. . . “ Hạ thợ săn còn chưa nói xong, một tráng hán trẻ tuổi đã bảo: “ Mảnh đất trống mà chúng ta vừa mới đi qua kia rất lớn!” Các thôn dân cũng nghĩ tới, ban nãy bọn họ có đi ngang qua một ruộng dốc thoai thoải.

Hạ thợ săn và Liễu Bỉnh Đức bàn bạc với nhau, khu rừng này quá lớn, chưa chắc bọn họ có thể băng qua khu rừng già này trước khi trời tối, nếu đã vậy thì chẳng thà cắm trại ở ngoài rừng cho rồi, sáng sớm ngày mai lại tiếp tục lên đường.

Liễu Bỉnh Đức thấy các thôn dân đều đồng ý làm như vậy, cũng không nói thêm gì nữa.

Phải mất mười lăm phút các thôn dân mới tìm được ruộng dốc kia, chuẩn bị cắm trại tại đây.

Mấy chục tráng hán trẻ tuổi đặt đồ đạc trên lưng xuống, cầm cung tên, d.a.o rựa đi thắng vào trong khu rừng già kia. Chương Nhược Cẩn đeo sọt đi vào trong rừng hái dược liệu. Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc cũng đeo giỏ tre cầm xẻng nhỏ đi hái dược liệu.

Liễu Tiêu Minh lấy đá xây bệ bếp.

Chương thị không yên tâm: “ Tiêu Vân, ta sẽ ở lại nấu cơm, muội đi theo Thừa Nam và Thừa Bắc đi. “

‘‘Ừm. “ Liễu Tiêu Vân đáp, đi theo hai đứa cháu trai vào rừng.

Trước khi vào rừng, Liễu Tiêu Vân xịt một ít thuốc đuổi rắn với côn trùng không màu không mùi lên quần áo cho hai đứa nhóc. Sau đó nàng cũng tự xịt một chút lên quần áo của mình.

“ Cô cô, nước này lạnh ghê. “ Có chút nước thuốc dính lên tay hai cháu trai nhỏ. “ Không có việc gì. Đó là nước thuốc đuổi côn trùng thôi. “

Liễu Tiêu Vân nói xong thì đi lên đầu, giẫm cỏ và mở đường phía trước. Nàng không ngờ là Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc lại có suy nghĩ riêng, chuyên môn đi theo lối vẫn chưa giẫm cỏ để tìm dược liệu.

Liễu Tiêu Vân đành phải đi theo hai đứa nhóc, nhặt một nhánh cây dạt cỏ ở xung quanh qua một bên. Nhìn thấy gà rừng bay ra khỏi bụi cỏ, nàng tiện tay nhặt đá lên đập qua.

Đánh ngất gà rừng, nàng ném vào trong sọt luôn. Nhưng thực tế là ném vào trong không gian.

Không lâu sau, Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc hái được một ít dược liệu như là giảo cổ lam, hoàng tinh. . . Đang đi, Liễu Thừa Nam đột nhiên lớn tiếng nói: “ Cô cô, cô xem. Trên cái cây kia có một cái lỗ rất to. “

“ Cô cô, cháu cũng nhìn thấy. “

Nói rồi hai đứa tò mò tiến tại gần hốc cây đó. Hốc cây? Đúng vậy đó, trên cái cây to mà ba người cũng ôm không xuể có một cái hốc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-119.html.]

Trong lòng Liễu Tiêu Vân hoảng hốt, vội vàng nói: “ Thừa Nam, Thừa Bắc, đừng đi, mau quay trở về. “

“ Cô cô, sao vậy ạ? ” Hai đứa nhỏ dừng bước.

Liễu Tiêu Vân rảo bước về phía trước, kéo hai đứa cháu trai đến bên cạnh mình.

“ Còn chưa biết trong hốc cây có động vật gì mà, nhỡ đâu có rắn, sóc con, ong mật ở bên trong thì phải làm sao? ” Liễu Tiêu Vân vẫn còn thấy sợ, nàng chỉ vừa tơ đễnh chút thôi mà này suýt nữa hai đứa cháu trai nghịch ngợm ltáu cá này đã thò tay vào trong hốc cây rồi. “ ỒI” Hai đứa nhóc cũng không tỏ ra quá sợ hãi.

“ Cũng có thể là ổ của một con gấu đen lớn đó!” Liễu Tiêu Vân nói tiếp.

“ Cô cô, gấu đen lớn sống trong hốc cây ạ? ” Hai đứa nhóc vẫn rất tò mò.

“ Đến mùa đông gấu đen lớn cần phải ngủ đông, bọn chúng sẽ tìm hang động hoặc là hốc cây để vào ở. “ Liễu Tiêu Vân giải thích.

Bất kể bên trong hốc cây này có gì, nàng cũng không dám để hai đứa cháu trai mạo hiểm. “ Không phải hai đứa muốn hái dược liệu à, đi thôi. “ Liễu Tiêu Vân muốn hai đứa nhóc mau chóng rời khỏi nơi này. “ Cô cô, đó có phải tà nhân sâm không ạ? Bên trên còn có một cái hạt màu đỏ nữa kìa!” Liễu Thừa Bắc hưng phấn nói.

Nhân sâm? Hạt màu đỏ?

“ Sao vậy? ” Lòng Liễu Tiêu Vân nảy lên một cái, nàng vô thức bỏ túi nước đựng nước linh tuyền vào không gian.

“ Cô cô nhìn kìa, ở nơi đó. “ Liễu Thừa Bắc chỉ bằng ngón tay nhỏ của mình.

Liễu Tiêu Vân nhìn theo hướng Liễu Thừa Bắc chỉ, không sai, đúng là cây nhân sâm với chùm quả màu hồng trên đỉnh. Nó bị bao phủ ở bên trong bụi cỏ nên không đễ nhìn thấy. Nhưng mà lần này nàng cũng không dám đi đào nhân sâm: “ Thừa Nam, Thừa Bắc, đi tìm cữu cữu đi. “

Cũng may Chương Nhược Cẩn đang hái dược liệu ở nơi cách bọn họ không xa.

Liễu Tiêu Vân vẫy tay với hắn ta, không nói gì, chỉ là chỉ vào nhân sâm.

Chương Nhược Cẩn lập tức đi tới, nghe nói có nhân sâm, hắn ta cũng vô cùng hưng phấn.

Hắn ta thấy khu rừng già này khá là thích hợp để nhân sâm sinh trưởng, nhưng mà có thể tìm được nhân sâm hay không lại hoàn toàn phụ thuộc vào vận may của bản thân!

Loading...