Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 105

Cập nhật lúc: 2025-05-23 13:49:48
Lượt xem: 60

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong đáy sông trong veo có thể thấy có mấy con cá lớn chừng bàn tay đang bơi qua bơi lại, một ít nòng nọc nhỏ ở khắp nơi, có mấy con chim nước thấy động tĩnh thì kêu to rồi vỗ cánh bay về phía mặt nước rất xa. Nước sông tành tạnh, các nam nhân cởi vớ giày, kéo ống quần lên, đầu tiên mang bò ngựa và vật tư sang bờ bên kia, sau đó quay lại cõng trẻ con qua sông. Chương Nhược Cẩn và Liễu Tiêu Minh cõng hai thằng nhóc qua bờ sông bên kia xong thì quay trở lại. “ Muội muội, huynh cống muội qua sông!” Chương Nhược Cẩn nói với Chương thị.

“ Ừm!” Chương thị vui vẻ nằm trên lưng ca ca, để ca ca cõng tẩu ấy qua sông.

Trong lòng tẩu ấy nghĩ, có ca ca thật tốt!

Chương Nhược Cẩn cũng cảm thán, huynh muội bọn họ chia cắt từ nhỏ, người làm ca ca như hắn ta không cho muội muội được một chút yêu thương, sau này phải bù đắp cho muội muội.

Liễu Tiêu Minh cũng khom lưng, nói với muội muội: “ Muội muội, ca cõng muội qua sông!”

Liễu Tiêu Vân muốn đi chân trần qua sông, nhưng thấy ca ca muốn cõng nàng, nàng cũng không khách sáo, nằm lên tấm lưng dày rộng của ca ca, cười nói dịu dàng: “ Cảm ơn ca!”

Liễu Tiêu Minh cõng muội muội, quay đầu lại cười: “ Nha đầu ngốc, còn nhớ không, khi còn bé muội thích kêu ca ca cõng nhất! Có khi cõng muội về đến nhà thì muội đã ngủ rồi! Vui thật đó, nháy mắt muội đã trưởng thành rồi!”

“ Ừm ừm!” Mắt Liễu Tiêu Vân ẩm ướt, đây là cảm xúc của nguyên chủ nhỉ!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-105.html.]

Kiếp trước Liễu Tiêu Vân có một đệ đệ, lúc còn nhỏ cha mẹ bận rộn việc kinh doanh, lúc đệ đệ khóc nàng thường xuyên cõng đệ đệ, dỗ đệ đệ, đệ đệ cũng thường xuyên ngủ trên lưng nàng. Mọi người thấy Chương Nhược Cẩn và Liễu Tiêu Minh cõng muội muội qua sông cũng được gợi ý. Người làm ca ca đều nghiêm lúc cõng đệ đệ muội muội qua sông. Liễu Văn Xương nói với muội muội: “ Muội muội chờ một chút, ta cõng mẹ qua sông trước!” Ai ngờ Liễu Bỉnh Đức lại nói với con trai: “ Con cõng muội muội, ta cõng mẹ con!”

Tóm lại, lúc qua sông, ca ca cõng đệ đệ muội muội, trượng phu cõng thê tử và con nhỏ, con trai cõng cha mẹ, cảnh lượng an lành hòa thuận qua sông. Tuy rằng Liễu Đại Cường bị gãy cánh tay trái nhưng một cánh tay vẫn miễn cưỡng cõng được Chu lão bà tử qua sông. Lâm thị kêu ba đứa con trai giúp Điền thị vác vật tư sang bờ. Điền thị đi tới đi lui mỗi lần cõng một đứa con gái qua bờ bên kia. Sau khi qua sông, Liễu Bỉnh Đức và Hạ thợ săn thương lượng một chút, rời xa lòng sông, tìm một sườn núi khá bằng phẳng, quyết định nghỉ ngơi ở đây. Ở đây nguồn nước dồi dào, có thể nấu cơm, còn có thể tắm rửa giặt giũ một cái. Nghe nói nghỉ ngơi ở đây, đã có người vội vã đi mò cá. Lúc qua sông bọn họ thấy trong sông có không ít cá.

Liễu Bỉnh Đức ở phía sau lớn tiếng kêu lên: “ Chú ý an toàn!” Chương thị chuẩn bị tới bờ sông giặt quần áo thay ra của mọi người. Liễu Tiêu Minh dắt ngựa xuống sông tắm rửa, Chương Nhược Cẩn thì đi phơi dược liệu của mình. Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc quấn lấy Liễu Tiêu Vân đi mò cá: “ Cô cô, chúng ta cũng đi mò cá đi!”

‘‘Đi đi, chú ý an toàn!” Chương thị dặn dò một câu.

Liễu Tiêu Vân nghĩ ra một cách, chuẩn bị cho Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc mỗi đứa một cây gậy gỗ, lại cầm một cái chậu gỗ: “ Đi thôi, bắt cá!”

‘‘Cô cô, chỉ dùng gậy gỗ để bắt cá ư? Bắt thế nào vậy ạ? ” Hai thằng nhóc không hiểu hỏi. Liễu Tiêu Vân giả bộ tỏ vẻ thần bí: “ Đợi lát nữa hai đứa sẽ biết. “

‘‘Vâng!” Hai thằng nhóc kia có chút hưng phấn, dùng gậy gỗ bắt cá thế nào đây!

Cô cháu ba người tới chỗ cách xa đám đông, Liễu Tiêu Vân ngồi xuống cạnh bờ, lấy một chút nước linh tuyền rót vào trong lòng bàn tay, sau đó nhỏ từng giọt một xuống sông. Rất nhanh, có một bầy cá to to nhỏ nhỏ bơi về phía bọn họ. Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc nhìn tới ngây người, thấp giọng nói: “ Cô cô, cá đến rồi!” Đầu tiên Liễu Tiêu Vân làm động tác đừng lên tiếng, rồi biểu diễn một động tác dùng gậy gỗ đánh cá. Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc rất thông minh, lập tức hiểu dụng ý của cô cô.

Hai đứa nhẹ nhàng đi tới, sử dụng toàn bộ sức mạnh, đứng bên cạnh bờ dùng gậy gỗ đánh bừa vào bầy cá. Thấy cũng đã làm tạm, Liễu Tiêu Vân kêu một tiếng: “ Ngừng!” Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc vội vàng ngừng lại. Lại nhìn thử, khá lắm, trên mặt nước nổi mười mấy con cá, mỗi con bong bóng cá hướng lên trên, đều là bị một trận đập lung tung của bọn nó đánh ngất xỉu.

Loading...