Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế - Chương 101

Cập nhật lúc: 2025-05-23 13:49:39
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thảo dược này có tác dụng thần kỳ, còn khó tìm hơn nhân sâm và linh chi, thật không ngờ vậy mà để hắn ta đụng trúng ở đáy hối. Chương Nhược Cần cẩn thận hái thông hồn thảo, tất cả lớn nhỏ tổng cộng có bảy cây. Cất thông hồn thảo xong, hắn ta tại đi tìm con rắn đen cuộn mình trong hang nham thạch kia. Vậy mà không còn nữa, không biết lúc này rắn đen đã chạy đi đâu rồi. “ Chương đại phu, thả dây thừng xuống cho ngươi rồi, ngươi lên được rồi!” Liễu Bỉnh Đức lại lớn tiếng hô.

“ Được!” Chương Nhược Cẩn đáp lời, buộc dây vào bên hông.

Sau khi buộc chặt, Chương Nhược Cẩn kéo dây thừng, ra hiệu người bên trên có thể kéo dây lên. Trong lúc bị kéo lên, theo dây thừng đong đưa lắc lư, Chương Nhược Cẩn hái luôn hơn mười gốc thạch hộc thiết bì trên nham thạch.

Chương Nhược Cẩn đã lên tới bên trên, hắn ta cất dây thừng, lại nhìn Liễu Đại Cường đã tỉnh lại.

Sau khi Liễu Đại Cường được kéo tên, Hạ thợ săn đút hắn ta uống chút nước, gọi tên hắn ta vài tiếng thì người đã tỉnh tại. Liễu Đại Cường tỉnh thì tỉnh, nhưng có lẽ là bị dọa nên ánh mắt luôn rất hoảng sợ, cho dù là ai hỏi hắn ta thì hắn ta cũng không nói chuyện. Có điều cũng may người không sao, mọi người đều yên tâm. Liễu Bỉnh Đức kêu hai thôn dân đỡ Liễu Đại Cường trở về.

“ Chương đại phu, ngươi không sao chứ? ” Liễu Bỉnh Đức quan tâm hỏi.

Chương Nhược Cẩn cười: “ Ta không sao, sau khi trở về chuẩn bị chút thảo dược băng bó thêm cho hắn ta đi. “

‘‘Chuyện hôm nay nhờ có Chương đại phu!” Ít nhiều gì Hạ thợ săn cũng có chút nghĩ mà sợ, sau này hắn ta không dám dễ dàng đưa thôn dân ra ngoài đi săn nữa. Ba người Liễu Văn Xương, Hạ Đồng Sinh, Liễu Tiêu Vân đi sau cùng.

“ Liễu Đại Cường quá nhát gan, đi săn với gã, hắn ta không dám lên trước, chỉ đi ở ngoài rìa!” Hạ Đồng Sinh oán giận. Liễu Văn Xương thở dài: “ Haiz! Đi ngoài rìa cũng được đi, hắn ta còn không để ý nhìn dưới chân, nếu không đã chẳng rơi xuống hố rồi. Ngươi nói xem trách ai được!”

‘‘Các ngươi bắt được con mồi gì vậy? ” Liễu Tiêu Vân có chút tò mò, bắt gà rừng hoặc thỏ rừng không cần nhiều như vậy. “ Lúc trở lại nhìn thấy một con lợn rừng lớn, đang bao vây chặn đánh thì chợt nghe thấy có người kêu Liễu Đại Cường rơi xuống hố trời rồi. “ Hạ Đồng Sinh giải thích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-chay-nan-trong-loan-the/chuong-101.html.]

“ Bắt được lợn rừng không? ” Liễu Tiêu Vân hỏi. “ Không có! Tất cả mọi người vội vàng cứu người, để cho lợn rừng chạy mất!” Liễu Văn Xương nói. …Trên đường trở về, Hạ Đồng Sinh tiện tay bắt một con gà rừng, hai con thỏ hoang. Liễu Tiêu Vân bắt hai con gà rừng, có thỏ hoang chạy qua trước mắt, nàng làm như không nhìn thấy.

Liễu Văn Xương và Hạ Đồng Sinh hoang mang: “ Tiêu Vân sao ngươi không bắt thỏ rừng? ” Liễu Tiêu Vân lạnh nhạt nói: “ Thịt thỏ rừng vẫn chưa ăn hết. “ Liễu Văn Xương thở dài, hắn ta mang theo cung tên vẫn không bắt được thú hoang. Tên như sinh như hắn ta lên núi cực kỳ vô dụng!Nhận ra sự xấu hổ của hắn ta, Hạ Đồng Sinh đưa cho hắn ta một con thỏ hoang, Liễu Tiêu Vân đưa cho hắn ta một con gà rừng.

Liễu Văn Xương vui mừng cầm lấy gà rừng và thỏ rừng: “ Đợi ngày nào đó ta bắt được thú hoang sẽ chia cho hai người một chút. . . “

Hắn ta còn chưa nói hết thì không biết bị thứ gì đập vào đâu: “ Ây da! Cái gì vậy? ” Ba người vội vàng ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy trên cây đại thụ kết đầy loại quả đầy lông.

“ Hạt dẻ!” Ba người Liễu Văn Xương cùng kêu lên.

Còn không chỉ có một cây hạt dẻ, chừng hơn mười cây hạt dẻ to đều treo đầy quả lông lá. Có hạt rơi dưới đất, có hạt vùi trong lá vàng rụng bên dưới, không để ý thì không nhìn ra. Hạt dẻ rất giàu dinh dưỡng, có thể làm gà rừng hầm hạt dẻ, khỏi phải nói ngon bao nhiêu!Ở đây có hơn mười cây hạt dẻ, có thể hái được bao nhiêu hạt dẻ đây? ” Ta đi gọi người tới!” Hạ Đồng Sinh vui mừng nhảy cẫng lên. “ Đi đi!” Liễu Tiêu Vân và Liễu Văn Xương nhặt hạt dẻ rơi xuống.

Chờ trong chốc lát vẫn chưa có người tới nhặt hạt dẻ. Hai người không quá để ý, lần lượt trèo lên hai cây hạt dẻ, bẻ cành cây dài, đập hạt dẻ trên cây xuống rồi tính sau.

Nhân lúc Liễu Văn Xương không để ý, Liễu Tiêu Vân thử dời một cây hạt dẻ vào không gian, vậy mà thành công. Vì vậy nàng lại bắt chước làm theo, tổng cộng dời sáu cây hạt dẻ to vào không gian.

Hạ Đồng Sinh chạy về nhìn thấy mà trợn tròn mắt.

Hai lão thái thái đang cãi nhau.

Loading...