Buổi sáng lúc ra khỏi thôn, còn có những ánh như đao muốn róc thịt nàng.
Lúc này mới một ngày, mà tất cả đã đều hiền lành như vậy, quả thật mọi người đều mù quáng chạy theo đám đông và hay thay đổi.
Chẳng qua là nàng rất hưởng thụ sự thay đổi này.
Tuy rằng có thể làm như không nhìn thấy, có thể không để tâm, nhưng ai bị người ta nhìn chằm chằm thì tâm tình cũng không thể không bị ảnh hưởng một chút nào, chủ yếu là, cha Trần và mẹ Trần sẽ để trong lòng, mấy ngày nay sợ nàng lo lắng, bọn họ tuy rằng cũng chưa từng nói với nàng, nhưng nàng đều biết, nàng cũng không biết nên trấn an cha Trần và mẹ Trần như thế nào, chỉ có thể nghĩ cách nhanh chóng kiếm tiền để dọn ra ngoài, ít gặp mặt, thì sẽ ít bị ảnh hưởng.
Nghĩ như vậy, nàng liếc mắt nhìn cha mẹ Trần, quả nhiên thấy trên mặt bọn họ có kinh ngạc cũng có vui vẻ.
Cũng rất tốt, Trần Hi thầm nghĩ, không mang theo tiếc nuối rời đi, hai ông bà cũng không có tâm bệnh.
Xe lừa lắc lư chạy qua, vào ngõ nhỏ, càng lúc càng xa.
Chờ bọn họ đi xa, người ở cửa thôn, mới nhìn nhau, lại nhìn thoáng qua cửa chính Lục gia.
Cả đám sắc mặt phức tạp.
Nhưng cuối cùng ai cũng không nói thêm một câu nào về chuyện của Trần gia.
Trong sân nhà họ Lục, Lục Thời Nghiễn đứng sau cửa, quan sát trong chốc lát, chờ xe lừa đi xa, hắn mới xoay người trở về phòng.
Căn cứ vào suy nghĩ có qua có lại, Trần Hi quyết định hôm nay sẽ làm chút gà bát bát đưa đến nhà mẹ đẻ Thập Bát Nương để cảm tạ.
Ngày mai là tết Trùng Dương, lúc nãy khi trở về nàng đã mua rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, ngoại trừ sủi cảo canh chua và mì ống canh chua, ngày mai nàng còn định mở bán gà bát bát, tung ra món ăn mới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-96.html.]
Đương nhiên, dự định tung ra món gà bát bát cũng có liên quan đến việc hôm qua nàng tặng không công thức nấu ăn này cho Triệu Tử Kỳ, thiếu đông gia của Khánh Phương lâu.
Dầu ớt đã được gửi đi, lại có thêm công thức, Khánh Phương Lâu khẳng định sẽ nhanh chóng đưa món mới lên thử nghiệm
Nàng cũng phải nhanh chóng ra tay, không phải để tranh giành khách hàng, mà là để tránh bị nghi ngờ rằng nàng sao chép thực đơn của Khánh Phương Lâu.
Quần chúng đều mù quáng nghe theo số đông mọi người, Khánh Phương Lâu lại sừng sững nhiều năm, bất kể là danh tiếng hay là quần thể khách hàng,đều vô cùng đông đảo, nếu lỡ như đến lúc đó bị người ta nghi ngờ là học trộm công thức nấu ăn của người ta, không chỉ làm hại thanh danh mà còn bất lợi cho việc khởi đầu của tiệm mới.
Bị vu khống không phải là chuyện dễ chịu, nàng vẫn nên sớm tính toán trước thì hơn.
Cho nên công tác chuẩn bị hôm nay, ngoại trừ sủi cảo và mì, còn phải xử lý các loại rau và thịt.
Ngày đầu tiên đưa món gà bát bát lên, hơn nữa thời gian và sức lực có hạn, không định chuẩn bị quá nhiều loại.
Rau xanh cũng chỉ chuẩn bị củ sen, măng và cải trắng.
Các loại thịt thì chuẩn bị nhiều hơn một chút - - nàng thích ăn thịt.
Có tim gà, chân gà, chân vịt, ruột vịt, thịt ba chỉ, bao tử…
Còn có cả trứng cút và đậu phụ khô.
Nàng còn mua hai con cá chép lớn và cả thịt nạc, chuẩn bị lát nữa sẽ làm một chút thịt viên.
Trong tay có tiền, nàng luôn sẵn lòng mua chút đồ ăn đắt tiền, hơn nữa vào tết Trùng Dương, leo núi vốn là hoạt động con cháu nhà giàu thích nhất, chỉ bán sủi cảo và mì, sợ là không lọt vào mắt những tiểu thư và thiếu gia kia.
Nàng và mẹ Trần ở nhà xử lý nguyên liệu nấu ăn, cha Trần và Trần Diệu vừa về đến nhà đã bị nàng nhờ đi lên núi chặt trúc.
Đều là các thiếu gia, tiểu thư, phu nhân đi ra ngoài du ngoạn, ngồi ở quầy hàng ăn uống thì không nhã nhặn lắm, nàng định sẽ chuẩn bị dùng trúc để làm một ít ống trúc, gà bát bát không cần nước canh, đến lúc đó có thể mua về đựng trong ống trúc mang đi ăn, hơn nữa trúc là vật văn nhã, có lẽ có thể bán được nhiều một chút, chủ yếu là tiện cho đám người đi du ngoạn mang theo.