Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 77

Cập nhật lúc: 2025-07-01 03:29:51
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một bữa trưa đơn giản đã hoàn thành.

Trong mắt Trần Hi thì đây là một bữa trưa đơn giản, nhưng trong mắt những người sống trong thời đại này, điều này không hề đơn giản chút nào.

Nàng vừa thu dọn xong, chuẩn bị chờ quý nhân ăn cơm xong, biểu đạt sự hài lòng thì sẽ cầm tiền công rồi rời đi.

Không ngờ người tới không phải là người hầu đưa tiền công, mà lại là quý nhân đích thân đến.

"Ngươi làm đầu bếp riêng cho ta, ta sẽ trả tiền cho ngươi!"

Trần Hi nhìn tiểu cô nương trước mắt cũng chỉ tầm mười hai tuổi, nhưng toàn thân trông tinh xảo quý phái, cười nói: "Ngày nào cũng ăn như vậy thì sẽ mất đi hứng thú, thỉnh thoảng mới ăn một lần để đổi vị, mới thấy ngon, cũng giữ được sự hứng thú lâu hơn."

Tiểu cô nương này, vừa nhìn đã biết chính là tiểu thư nhà phú quý, nàng không biết thân phận cụ thể, nhưng nhìn cách Thịnh phủ coi trọng như vậy, lai lịch tất nhiên không nhỏ.

Nàng chỉ muốn nhân dịp này để quảng bá danh tiếng, chứ không định bán mình cho đối phương.

Đi theo nàng ấy, quả thật có thể lấy được tiền công xa xỉ, nhưng sẽ mất đi tự do ccũng mất đi nhiều cơ hội khác, không phải cuộc sống nàng mong muốn - rõ ràng hiện tại nàng có dựa vào sự chênh lệch thông tin để kiếm thêm nhiều tiền hơn, có tiền đồ rộng mở hơn, không cần phải đi theo tiểu cô nương này..

"Ta mỗi ngày đều vào thành." Trần Hi lại nói: "Ngày sau cũng định mở một cửa hàng nhỏ ở trong thành, quý nhân nếu có hứng thú có thể ghé qua thưởng thức, ta sẽ luôn ở đó."

Tiểu cô nương có chút không vui: "Mấy ngày nữa ta sẽ về nhà rồi."

Trần Hi đành phải tiếc nuối nói: "Vậy khi nào quý nhân có thời gian rảnh, có thể ghé qua, nhà ta ở bên này có cha mẹ và huynh đệ phải chiếu cố, không thể đi quá xa."

Nghe nàng nói như vậy, tiểu cô nương vốn định nói rằng bổn tiểu thư sẽ đón cả nhà ngươi đi kinh thành, nhưng nghĩ đến lời dặn dò của cha mẹ lúc rời kinh, lời đến bên miệng lại nuốt trở về.

"Vậy được rồi." Nàng ấy nói: "Đến lúc đó ta không tới được, thì sẽ phái người tới."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-77.html.]

Trần Hi không nghĩ tới tiểu cô nương này lại dễ nói chuyện như vậy, cảm thấy thích nàng ấy hơn vài phần.

Dứt lời nàng ấy lại nói: "Mấy ngày nay ngươi đều ở trong thành?"

Trần Hi gật đầu: "Đúng vậy, quý nhân có thể ghé qua ta còn biết một nhà bán điểm tâm, mùi vị cực kỳ đặc biệt, lão bản là một cô nương tuổi tác không kém ta nhiều lắm, tên là Thập Bát Nương, gần đây nàng ấy mới ra điểm tâm mới, mùi vị không tệ."

Tay nghề của Thập Bát Nương vốn là đỉnh cao của quyển sách, phàm là điểm tâm xuất phát từ tay nàng ấy thì không người nào có thể so sánh, còn một lần từng gây sốt kinh thành, được giới quý tộc yêu thích, nhưng đó là chuyện sau khi nam chính thi đỗ, vào kinh thành để tham gia thi cử.

Cho dù nàng không đề cập tới, ngày sau Thập Bát Nương vẫn sẽ dương danh.

Nàng nói một câu, chẳng qua chỉ là thuận tay tặng nhân tình.

Nghe nàng nói như vậy, ánh mắt tiểu cô nương sáng lên, lập tức có người hiểu ý ra hiệu cho người đi ra ngoài mua.

"Ta cảm thấy ngươi rất thú vị." Tiểu cô nương nhìn nàng, cười nói: Ngươi nói ngon, chắc chắn sẽ có điều hay, ta sẽ cho người đi mua."

Nói xong, nàng ấy lại nói: "Xem ra nơi này cũng khá thú vị, vậy chiều nay ta sẽ đi dạo."

Nói xong dường như nghĩ đến cái gì, nàng ấy lại ra hiệu cho đại nha hoàn lớn hơn mình vài tuổi.

Đại nha hoàn tiến lên đưa cho Trần Hi một cái hà bao: "Đây là tiểu thư nhà ta đưa cho cô nương."

Nhìn hà bao còn phồng hơn buổi sáng, Trần Hi nhận lấy, cười nói cảm ơn.

Tiểu cô nương không thèm để ý khoát tay, lúc xoay người muốn rời đi, lại dừng lại: "Ngươi ngày mai sẽ đến trong thành phải không?"

Trần Hi gật đầu nói đúng vậy.

Tiểu cô nương không biết nghĩ tới cái gì, cười đến nheo mắt lại, vui vẻ rời đi.

Loading...