Cha mẹ Trần hiện tại hoàn toàn nghe theo lời của khuê nữ, khuê nữ nói muốn trở về, lập tức lưu loát thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà.
Mới vừa dọn hàng xong xuôi, có một thực khách được người khác giới thiệu tìm tới, tiếc nuối nói: "Thu dọn quán rồi sao?"
Trong bếp, lửa đều đã tắt, nếu nhóm lửa thêm lần nữa thì có chút phiền toái, Trần Hi cười tủm tỉm nói thực khách: "Hôm nay bán hết rồi, ngày mai đi, ta sẽ ưu đãi cho ngươi, buổi sáng chúng ta bày bán ở Nam thị, giữa trưa thì bán ở bên ngoài huyện học, buổi chiều sẽ tới bên này..."
Thực khách đành phải nói: "Được rồi, ngày mai ta sẽ canh thời gian đến ăn."
Cũng không phải nhất định phải ăn cho bằng được, chỉ là lão Tôn kia cứ khoe khoang với hắn ta, nói ở Nam thị có một quán mì bán mì ống canh chua gì đó, mùi vị rất ngon, ngon hơn rất nhiều so với mì thịt dê của con rể hắn ta làm, cho nên hắn ta muốn đến thăm dò tình huống.
Thật vất vả mới tìm được quán này, ấy vậy mà bọn họ đã dọn quán rồi.
Ngày mai hắn ta nhất định phải tới nếm thử!
Lúc chuẩn bị rời đi, bà chủ cửa hàng bán nến thơm bên cạnh cười nói với nàng, người vừa rồi là cha vợ của chủ quán mì thịt dê trên phố, đoán chừng là tới thăm dò tình huống bên này.
Trần Hi cười nói cảm ơn, cũng không quá để ý.
Ngược lại mẹ Trần có chút lo lắng.
"Không sao." Trần Hi an ủi bà ấy: "Chúng ta mở cửa làm ăn, sớm muộn gì cũng bị so sánh, chuyện như vậy về sau cũng sẽ có rất nhiều, có người so sánh là chuyện tốt, chứng tỏ họ công nhận chúng ta, danh tiếng cũng truyền đi nhanh hơn."
Chỉ là sợ không ai để ý.
Nghe nàng nói như vậy, mẹ Trần cũng yên tâm.
Trên đường về thôn, Trần Hi đếm tiền trong túi ba lần.
Càng đếm, khóe miệng cười lại càng rực rỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-65.html.]
Chín trăm tám mươi sáu văn!
Hôm nay bán được nhiều mì ống hơn một chút, trừ đi chi phí, có thể kiếm được ít nhất sáu trăm năm mươi tiền!
Lợi nhuận tăng hơn một nửa so với hôm qua!
Trần Hi vô cùng vui vẻ.
Trên đường về làng, nàng cứ cười suốt.
Ông bà Trần gia đương nhiên cũng vui vẻ.
"Về nhà nấu sườn hầm cho con ăn." Mẹ Trần vừa kiêu ngạo vừa đau lòng xoa đầu Trần Hi: "Hai ngày nay mệt quá rồi, phải bồi bổ cho tốt."
"Không vất vả." Trần Hi thật sự không cảm thấy vất vả: "Cha mẹ cũng vất vả không ít, chờ qua một thời gian, tích góp đủ tiền, chúng ta lập tức thuê phòng ở trong thành, như vậy cũng không cần phải đi lại hàng ngày nữa."
Ông bà Trần vui mừng lên tiếng trả lời.
Đồng thời trong lòng cũng càng thêm kiên định từ hôn cùng Lục gia tiểu tử là chính xác, khuê nữ có tiền đồ như vậy, nếu lỡ như phải thủ tiết thì cả đời này coi như xong rồi, hiện tại chẳng qua là hai ông bà bọn họ bị mắng vài câu, cũng không có gì ghê gớm, khuê nữ sống tốt là được.
Lúc xe lừa lảo đảo đến cửa thôn thì nhìn thấy đại phu bị huynh đệ của Thập Bát Nương là Hạ Nhị Lang đưa ra khỏi Lục gia.
Thập Bát Nương dù sao cũng là nữ nhi, nếu thường xuyên ra vào Lục gia quá mức cũng không tốt, cho nên đã để cho huynh trưởng nhà mình lấy danh nghĩa muội phu tương lai để làm việc.
Đại phu trong thành tới thôn làm nghề y, đầu thôn lại tụ tập không ít người đứng góp vui.
"Xem ra việc làm kinh doanh bánh ngọt của Thập Bát Nương kiếm được không ít tiền, có tiền giúp người khác mời đại phu Tế Thiện Đường, chậc chậc."
Hạ Nhị Lang lớn tiếng nói: "Lục huynh đệ là hảo bằng hữu của Lâm ca nhi, hôm nay Lâm ca nhi ở huyện học, đường xá xa xôi không về được, nên nhờ muội phu tương lai là ta đây đến giúp đỡ, ta đương nhiên muốn tận tâm làm thay hắn, để cho hắn có thể an tâm đọc sách, chuyện này thì có quan hệ gì cùng muội tử của ta?"
Lâm Lang có thiên phú đọc sách, không chỉ riêng thôn Bình Sơn bọn họ mà toàn bộ thị trấn đều biết, hắn ta người đọc sách tốt, sẽ được quý nhân thưởng thức, trong tay quý nhân có không ít của dư của để, việc mời đại phu cũng không tính là cái gì to tát.