Trần Hi chớp mắt một cái đã gói xong một cái sủi cảo, nhưng Trần Hi vẫn để ý tới đám người, trong mắt nhìn thấy bóng dáng quen thuộc mà nàng muốn tìm.
"Mẹ ơi." Nàng gói xong sủi cảo trong tay, vội vàng vỗ vỗ bột mì, sau đó bỏ lại một câu:" Các ngươi gói trước, con có chút việc, đi một chút rồi sẽ trở về."
cha mẹ Trần hiện tại đối với khuê nữ nhà mình yên tâm vô cùng , nhìn khuê nữ dường như muốn đi tìm Thập Bát Nương, cũng không hỏi nhiều, đáp một tiếng, sau đó tiếp tục vùi đầu bận rộn.
Nói đến tình cảm nam nữ chính được miêu tả trong sách cũng đặc biệt lãng mạn và cảm động, sau khi nam chính từng bước thăng chức, tình cảm của hai người một lần nữa trở thành giai thoại trong kinh thành, khiến không ít người ghen ghét.
Hàng ngày, nữ chính đến đưa cơm cho nam chính, chuyện này cũng nằm trong dự liệu.
Cũng nhờ vậy mà đã cho Trần Hi nhặt được tiện nghi.
Nhìn chung mấy ngày nay, Trần Hi cảm thấy vận khí của mình coi như không tệ.
Hôm nay việc làm ăn buôn bán của Thập Bát Nương so với ngày xưa còn tốt hơn, ngoại trừ điểm tâm để lại cho Lâm Lang ca ca, những thứ khác đều đã bán hết, trong lòng đang tính toán ngày mai có nên làm nhiều hơn một chút hay không, sắp vào mùa đông, Lâm Lang ca ca đọc sách rất vất vả, thân thể cũng yếu ớt, phải sớm mua thêm quần áo mùa đông, miễn cho hắn lại bị nhiễm phong hàn giống như năm ngoái, uống thuốc không thì không nói, còn chậm trễ việc làm bài tập, chủ yếu nhất là phải chịu khổ.
Đến mùa đông, còn phải chuẩn bị quà tết của tiên sinh... Có rất nhiều chỗ cần tiêu tiền.
Đợi đến tháng chạp, lại không tiện dọn quán ra, hiện tại phải sớm làm chuẩn bị từ trước.
Nàng ấy đang tính toán trong lòng, vừa ngẩng đầu đã thấy Trần Hi đang bước nhanh về phía nàng ấy.
Thần sắc Thập Bát Nương dừng lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-61.html.]
Nàng ấy theo bản năng muốn rời đi, nhưng nghĩ đến lúc về thôn hôm qua, Trần Hi chủ động đưa nàng ấy đi một đoạn đường, cuối cùng nàng ấy vẫn không rời đi.
Nguyên thân và nữ chính có mối quan hệ không tốt, Trần Hi cũng không nói những lời khách sáo vô dụng, hơn nữa một lát nữa thôi sẽ đến tan học buổi trưa, thời gian có hạn, cho nên, vừa đi tới trước mặt Thập Bát Nương, nàng lập tức đi thẳng vào vấn đề.
"Thập Bát Nương, ta muốn nhờ ngươi giúp một chuyện." Nàng bày ra vẻ mặt chân thành nhìn Thập Bát Nương.
Thập Bát Nương đối với nàng vẫn còn cảnh giác, dù sao chuyện lúc trước vẫn còn bày ra đó.
Nhưng vì chuyện hôm qua, nàng ấy không trực tiếp từ chối, mà nói: "Ngươi nói trước là chuyện gì đi đã."
Nếu là việc nhỏ, nếu nàng ấy giúp được thì sẽ giúp, coi như trả ơn nàng hôm qua đã giúp đỡ.
Nhưng nếu là chuyện quan trọng, vậy vô luận như thế nào nàng ấy cũng không đáp ứng.
Thập Bát Nương quả nhiên giống như trong sách viết, tâm địa thiện lương, là một người vô cùng tốt, mặc dù không lập tức đáp ứng, nhưng Trần Hi cũng rất vui vẻ, nàng ấy không trực tiếp từ chối chính mình là tốt rồi.
"Lục Thời Nghiễn bệnh rất nghiêm trọng, hiện tại hắn lại không chịu nhận sự giúp đỡ của ta, thanh danh của ta bây giờ người cũng biết, tìm người khác giúp đỡ, người khác đều cảm thấy ta có ý đồ khác, ta cũng không có biện pháp, chỉ có thể nhờ người giúp đỡ mà thôi."
Vừa nghe là liên quan đến Lục Thời Nghiễn, Thập Bát Nương lập tức cảnh giác.
Trần Hi lại nói: "Không làm phiền ngươi làm việc khác, chỉ là muốn mời ngươi lấy danh nghĩa Lâm tiểu ca ra mặt, mời một lang y xem bệnh cho Lục Thời Nghiễn, để lấy thuốc đúng bệnh, kê vài đơn thuốc... tiền do ta chi trả!"
Nói xong nàng lập tức móc ra một cái hà bao đựng bạc vụn từ trong tay áo đưa cho Thập Bát Nương.
Thập Bát Nương đương nhiên không dám tùy tiện đáp ứng, nàng ấy nghiêng người né tránh hà bao mà nàng đưa tới.
"Việc này ta không thể làm chủ." Chuyện liên quan đến Lục Thời Nghiễn, Thập Bát Nương không trực tiếp từ chối: "Ta phải trở về thương lượng với Lâm Lang một chút."