Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 59

Cập nhật lúc: 2025-07-01 03:29:08
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhưng nàng đã quên một chuyện, bọn họ hôm nay xuất phát trễ, chờ đến khi đến cửa thành, cửa thành đã mở, hơn nữa lại vội vã đến Nam thị bày sạp, chỉ có thể bỏ chuyện tìm Thập Bát Nương qua một bên.

Lúc vào thành, nàng nở nụ cười với thủ vệ ở cổng, bắt đầu hỏi thăm, khi biết hôm nay chỉ có một thương đội rất nhỏ vào thành, nàng đầu tiên là cảm thấy tiếc nuối nhưng lại cảm thấy không phải ngày nào cũng có thể gặp may mắn, cùng lắm thì đổi địa điểm khác là được.

Nhưng vừa đến Nam thị, nhìn dòng người coi như đông đúc tấp nập, Trần Hi lập tức tạm dừng dự định đổi sang chỗ khác lại.

Trước tiên phải tạo được danh tiếng ở bên này đã.

Mới vừa bày sạp xong, một cái giọng nói trong trẻo trẻ tuổi truyền tới: "Ta còn tưởng rằng các ngươi hôm nay không tới đây, mau cho ta một chén lớn!"

Trần Hi ngẩng đầu nhìn thoáng qua, là thực khách đầu tiên mua sủi cảo canh chua của nàng vào ngày hôm qua.

"Được rồi, có ngay đây." Trần Hi cười đồng ý, hai tròng mắt sáng ngời: "Hôm nay tiểu ca lại là người đầu tiên, nấu thêm cho huynh hai cái."

Người tới chính là Tam Hào, hai cái sủi cảo với hắn ta mà nói không tính là gì, nhưng hắn ta không thể không cảm khái một tiếng cô nương này thật sảng khoái.

Chờ đến khi sủi cảo nóng hổi được bưng lên, Tam Hào nhớ ra điều gì đó: "Nghe nói trưa hôm qua các ngươi đi đến huyện học?"

Lại có thực khách đến ăn sủi cảo, Trần Hi vừa gói vừa đáp: "Đúng vậy, hôm nay cũng đi."

Tam Hào cười nói: "Vậy nể tình cảm tốt của chúng ta, giữa trưa ta kéo công tử nhà ta đến nếm thử, ngày hôm qua ta nói với hắn, hắn còn không tin!"

Trần Hi cười càng vui vẻ, thứ nàng cần là khách quen dẫn khách mới như vậy, lời truyền miệng giữa các thực khách!

"Được rồi." Nàng cười nói:" Vậy giữa trưa, nấu thêm hai cái cho công tử nhà huynh."

Tam Hào cảm thấy nàng rất thú vị, nở nụ cười đồng ý.

Ở Nam thị phần lớn là người làm ăn, cũng có người thừa dịp chợ sáng để mua đồ tốt, người không thiếu tiền rất nhiều, lại thích nếm thử tươi ngon, ăn cũng nhiều.

Rất nhanh trước quán ăn của Trần Ký đã đầy người vây quanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-59.html.]

Làm ăn tốt như vậy, Trần Hi đương nhiên cảm thấy vui vẻ, càng vui vẻ hơn chính là, nếu là có thể duy trì lưu lượng khách như vậy, không chừng chỉ cần hai tháng, nàng có thể thuê một cái cửa hàng có sân ở trong thành.

Vừa vặn có thể dọn vào thành trước khi tuyết rơi, tránh cho trời đông khắc nghiệt còn phải sáng sớm thức dậy lên đường.

Tương lai tươi sáng, Trần Hi vô cùng vui vẻ.

Cách rất xa cũng có thể nghe được tiếng cười sảng khoái của nàng, cũng làm cho càng nhiều người tò mò rốt cuộc đang bán cái gì, túm tụm vây quanh góp vui.

Ngay khi Trần Hi bận rộn chân không chạm đất, Lục Thời Nghiễn sốt hơn nửa đêm, cuối cùng cũng tỉnh.

Đầu tiên, hắn nhìn mặt trời rực rỡ bên ngoài, sau đó nhìn xuống chính mình.

Đắp thêm một cái chăn, hắn nhớ rất rõ ràng, lúc hắn nằm trên giường cũng không có đắp nhiều chăn như vậy.

Cho nên, đó không phải là mộng, quả thật có người chiếu cố hắn lúc nửa đêm.

Hắn lại nhìn nhìn bốn phía, nhìn thấy đồ ăn, còn có... nước đường đỏ gừng đã nguội lạnh trên bếp lò.

Hắn trừng mắt nhìn, cẩn thận hồi tưởng cái bóng mà mình nhìn thấy trong mơ mơ màng màng.

Là một cô nương.

Nhưng không thấy mặt, cho dù bây giờ tỉnh táo, cũng không nhớ ra rốt cuộc là ai.

Là Thập Bát Nương được Lâm Lang nhờ vả sao?

Hắn ngồi dậy, Lục Thời Nghiễn sốt cao vừa hạ, lại chưa ăn cơm tối, trước mắt lập tức bắt đầu biến thành màu đen, tứ chi mềm nhũn vô lực.

Hắn lẳng lặng ngồi một lát, lúc này mới đứng dậy đi mở cửa.

Mới đi được hai bước, Lục Thời Nghiễn ngửi thấy mùi gì đó kỳ quái, bước chân dừng lại.

Hắn nhìn xung quanh, chóp mũi dùng sức hít lấy hít để.

Lục Thời Nghiễn ý thức được không phải ảo giác, lông mày chậm rãi nhíu lại - - có mùi cay.

Loading...