Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 520: Ngoại Truyện Cuộc Sống Sau Hôn Nhân

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:41:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chó nhà mình làm lộ tẩy mình, đổi lại được một nụ cười của nàng, tính ra cũng không tệ.

Ngược lại hắn còn cảm thấy rất đáng giá.

Vì vậy hắn lại xoa đầu tiểu hắc, lần này còn rất mạnh tay.

Tiểu Hắc: "???"

Mắt đen ướt át đầy dấu hỏi, với trí thông minh của nó, cũng không phân biệt được rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.

Nhưng...

Mặc kệ đi, chủ nhân lại xoa đầu nó, nó cứ vui vẻ thôi.

Vì thế, Tiểu Hắc lại nheo mắ, llại vẫy đuôi.

Trần Hi đang cười, ngẩng đầu thấy một người một chó, biểu cảm lại thay đổi, càng vui vẻ không kiềm chế nổi.

Vừa cười vừa trêu chọc nói: "Giải Nguyên Lang có phải cũng không nghĩ tới chó mình nuôi lại làm lộ tẩy mình đúng không?"

Lục Thời Nghiễn không nói gì, chỉ cười cười.

Trần Hi vốn không nghĩ Lục Thời Nghiễn sẽ trả lời gì, nàng chỉ muốn trêu chọc hắn một chút, vì thật sự quá buồn cười.

:Giải Nguyên Lang vừa rồi còn không phải cứng đờ ở đó sao lúc này lại bắt đầu xoa đầu Tiểu Hắc? Ta còn tưởng rằng Giải Nguyên Lang sẽ tìm chó của mình tính sổ chứ." Trần Hi lại nói.

Lục Thời Nghiễn cười cười: "Bây giờ nàng cũng là chủ nhân của Tiểu Hắc, ta nào dám tìm nó tính sổ."

Trần Hi nhìn anh một cái: "Trả lại cho chàng nhé?"

Lục Thời Nghiễn lập tức nghiêm mặt: "Đương nhiên không được, vừa rồi ta đã nói rồi, của ta chính là của nàng, ngay cả ta cũng..."

Sắc mặt Trần Hi đột biến, thẹn thùng giận dữ: "Chàng mau ngậm miệng lại đi!"

Có lẽ là cảm xúc quá mức kích động, tay nàng không kiềm chế được lực, đang xoa chỗ bầm dùng sức một chút, Lục Thời Nghiễn theo phản xạ rùng mình, sắc mặt cũng thay đổi theo.

Trần Hi vội ngẩng đầu, chớp mắt giải thích với Lục Thời Nghiễn: "Ta không cố ý, cũng không có ý định trả đũa chàng."

Lục Thời Nghiễn bình tĩnh lại, thần sắc khôi phục như thường: "Chỉ cần nàng vui vẻ, làm gì cũng được."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-520-ngoai-truyen-cuoc-song-sau-hon-nhan.html.]

Trần Hi lại trừng mắt nhìn Lục Thời Nghiễn một lúc, nàng đưa tay sờ sờ trán Lục Thời Nghiễn.

Lục Thời Nghiễn lộ vẻ khó hiểu.

Đây là làm gì?

Trần Hi sờ trán Lục Thời Nghiễn, rồi sờ trán mình, cau mày lẩm bẩm: "Cũng không phát sốt mà, sao lại nói lung tung như vậy, tự dưng lại có... thuộc tính gì đó?"

Lục Thời Nghiễn không hiểu "thuộc tính" là gì, nhưng hắn có thể phân biệt được Trần Hi đang nghi ngờ sự thay đổi của hắn, khác với trước đây.

Hắn đưa tay nắm lấy tay nàng: "Không có nói lung tung."

Thấy Trần Hi nhìn mình, Lục Thời Nghiễn cười cười nói: "Ta vẫn là ta, yên tâm đi."

Trần Hi hơi giật mình, sau đó thần sắc trở lại bình thường: "Ta không có ý đó."

Lục Thời Nghiễn có thay đổi hay không, nàng vẫn có thể phân biệt được.

Nàng chỉ cảm thấy Lục Thời Nghiễn quá giỏi giấu diếm và giả vờ.

Nhưng nghĩ lại, chỉ số thông minh của con người có thể đỗ Giải Nguyên, giấu giếm và giả vờ cũng là chuyện dễ dàng.

"Quay người lại." Trần Hi chỉ cằm về phía hắn, ra hiệu: "Ta bôi thuốc cho chàng."

Đầu gối hắn không biết va vào đâu, có hai vết đỏ lớn, mặc dù hắn nói không sao, nhưng để an toàn vẫn nên bôi thuốc.

Lục Thời Nghiễn ừ một tiếng, ngoan ngoãn xoay người, sau đó lẳng lặng nhìn Trần Hi đang bôi thuốc cho mình.

Không biết tại sao, sau khi nói câu đó, Lục Thời Nghiễn cảm nhận được không khí trong phòng thay đổi.

Cũng không phải bầu không khí thay đổi, mà là cảm xúc của Trần Hi thay đổi.

Hắn lẳng lặng nhìn nàng một hồi lâu, đột nhiên mở miệng hỏi: "Ở bên kia, nàng tên là gì?"

Đã thành thân rồi, chuyện nên làm cũng đã làm, hắn vẫn không biết tên thật của nàng là gì.

Trần Hi đang suy nghĩ một chuyện khác, nghe Lục Thời Nghiễn nói vậy, nhất thời không kịp phản ứng: "Bên nào?"

Lục Thời Nghiễn nhìn nàng chăm chú: "Chính là thế giới mà nàng đã sống trước đây, nàng tên là gì?"

Trần Hi trừng mắt nhìn, nở nụ cười: "Sao đột nhiên lại hỏi chuyện này."

Lục Thời Nghiễn nhìn nàng chăm chú: "Chúng ta đã thành thân rồi, ta còn không biết chuyện trước đây của nàng, ngay cả tên cũng không biết, có phải vẫn gọi là Trần Hi không?"

Loading...