Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 498: Ngoại Truyện Cuộc Sống Sau Hôn Nhân

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:40:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dù là như thế, bái thiếp vẫn nối liền không dứt, có người thậm chí mang cả mối quan hệ quý giá nhất trong nhà ra để hy vọng có thể cùng ngồi trò chuyện với Lục Thời Nghiễn và Lâm Lang, những người nổi danh ở huyện Duy vào mùa thu này.

Về phần Lục Thời Nghiễn, một người luôn bận rộn, hắn không hay biết gì về chuyện này.

Đương nhiên, hắn mới thành thân, hôn sự vừa kết thúc, lại là tân hôn cho nên mọi người cũng không phải là người không biết thức thời, đi quấy rầy hắn vào lúc này như vậy, hơn nữa, hắn lại một mực ở bên ngoài học tập, cũng ít khi liên lạc với học trò ở đây cho nên nếu đột ngột đến thăm cũng quá bất lịch sự.

Cho nên, tất cả mọi người như ong vỡ tổ đi tìm Lâm Lang giúp đỡ.

Lâm Lang vốn hỗ trợ ở trong cửa hàng, cuối cùng không có biện pháp, cũng phải trốn về quê nhà.

Nhưng cho dù trốn hắn ta cũng không trốn được bao nhiêu.

Hắn ta biết tính tình Lục Thời Nghiễn, cũng không thích ồn ào náo động, cho nên không dám tự tiện đáp ứng.

Hơn nữa, hôm nay vốn là hai người bọn họ cố ý đi bái phỏng đáp tạ ân sư, đông người như vậy thì quá phô trương, dễ sinh kiêu ngạo, hắn cũng không muốn đồng ý.

Chẳng qua là sau khi gặp Lục Thời Nghiễn, trên đường cùng nhau đến nhà ân sư, Lâm Lang liền kể chuyện này với Lục Thời Nghiễn "Hai tai không nghe thấy chuyện ngoài cửa sổ, một lòng chỉ có chuyện thành thân".

Lục Thời Nghiên ngược lại là không có phản ứng quá lớn: "Phần lớn đều là học sinh giao hảo cùng ngươi, vậy thì tìm thời gian, mọi người cùng ngồi uống trà nói chuyện, nếu không chẳng phải sẽ làm ngươi mang tiếng lạnh lùng sao?"

Lâm Lang vốn cũng có ý định này, nhưng hắn ta còn chưa kịp nói với Lục Thời Nghiễn.

Hơn nữa Lục Thời Nghiễn cũng sắp rời kinh, khẳng định rất bận rộn, hắn ta cũng sợ chậm trễ thời gian, quấy rầy đến hắn.

Nghe Lục Thời Nghiễn chủ động đề cập đến chuyện này, Lâm Lang vui mừng quá đỗi: "Vậy chờ khi chúng ta trở về, ta liền nói với bọn họ, bọn họ đã sớm năn nỉ tôi giúp bọn họ chuyển lời, muốn nhờ huynh xem bài viết của họ, ta vẫn chưa dám hứa."

Lục Thời Nghiễn vui vẻ: "Vậy thì có gì, ngươi cứ nói thẳng đi, sao bây giờ khách khí thế."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-498-ngoai-truyen-cuoc-song-sau-hon-nhan.html.]

Lâm Lang bị lời này của hắn đánh thức.

Đúng vậy, sao bây giờ hắn ta lại khách khí như vậy?

Nghiêm túc nghĩ lại, cũng không phải vì sự chênh lệch về thứ hạng giữa hai người, mà là vì Thập Bát Nương.

Thập Bát Nương không cho hắn ta tới quấy rầy Lục Thời Nghiễn và Trần Hi.

Ban đầu hắn ta không để ý, nhưng Thập Bát Nương ngày nào cũng nhắc nhở bên tai hắn ta cho nên hắn ta vẫn luôn cố nhắc nhở bản thân, đừng làm phiền đến hai người bọn họ.

Vừa nghĩ tới những lời Thập Bát Nương dặn dò mình, hắn ta liền không tự giác nghĩ tới chuyện hắn ta và Thập Bát Nương trong khoảng thời gian này, châm chọc Lục Thời Nghiễn và Trần Hi.

Vì thế, hắn ta không nhịn được, nhìn Lục Thời Nghiễn bật cười ra tiếng.

Lục Thời Nghiễn đang sửa sang lại quà tặng chuẩn bị cho ân sư - - phần lớn là do Trần Hi tự mình chuẩn bị.

Nghe được tiếng cười của Lâm Lang, hắn rất cảm thấy kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn lại hắn ta: "Ngươi cười cái gì?"

Lâm Lang vội thu nụ cười, cũng dời tầm mắt, còn vô cùng ngượng ngùng liên tục khoát tay: "Không cười cái gì cả."

Nhưng trong đầu lại không tự giác hiện lên những cuộc đối thoại giữa hắn ta và Thập Bát Nương, nụ cười này làm thế nào cũng không ngừng được.

Không chỉ không ngừng được, còn càng cười càng lợi hại, bả vai cũng bắt đầu run lên.

Lục Thời Nghiễn cảm thấy rất ngạc nhiên.

Hắn chưa từng thấy Lâm Lang không chú ý đến hình tượng như vậy, đây là làm sao vậy?

Nghĩ như vậy, hắn cúi đầu nhìn ở trên người mình một chút, quần áo không có mặc ngược, cũng không có chỗ nào không chỉnh tề.

"Việc vui gì mà ngươi vui như vậy?" Hắn lại truy vấn.

Loading...