Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 497: Ngoại Truyện Cuộc Sống Sau Hôn Nhân

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:40:50
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến cuối cùng, nàng cũng bắt đầu hoảng hốt.

Mà cùng lúc đó, cái giá mà nàng phải trả chính là - - lại một lần nữa không thể dậy sớm.

Lúc nàng tỉnh lại, mặt trời đã lên ngọn cây.

Trong nhà không có ai, chỉ có Tiểu Hắc ở nhà cùng nàng.

Còn có tờ giấy Lục Thời Nghiễn để lại cho nàng.

Hắn đi trước, gặp Lâm Lang cùng nhau đi bái phỏng ân sư, bữa sáng để phần trong nồi, là món bánh bao chay và cháo gà nàng thích, dậy thì hâm nóng lên ăn, buổi trưa hắn không về, buổi chiều sẽ về sớm.

Tờ giấy không nhiều chữ, nhưng rất chi tiết.

Trần Hi nhìn thoáng qua một lần liền hiểu, bỏ tờ giấy vào trong hộp rồi đi rửa mặt dùng điểm tâm.

Giờ này không sớm không mượn, Trần Hi lại mệt mỏi cả người đau nhức, còn có chút yếu ớt cho nên không có ra cửa, chuẩn bị ở nhà thu thập một chút vật phẩm tùy thân cần mang theo khi đi vào kinh trước.

Những vật dụng khác, nàng đã lập danh sách từ sớm, Minh Nguyệt đã chuẩn bị gần đủ nhưng vật dụng cá nhân thì cần nàng tự tay thu dọn.

Sau khi cùng Tiểu Hắc ăn hai lồng bánh bao, Trần Hi lại để Tiểu Hắc đẩy mình chơi xích đu một hồi, lúc này mới trở về phòng thu dọn.

Trước tiên là thu dọn những thứ ít dùng trong đông gian — nhiều đồ trong phòng trong nàng đã quen dùng, mấy ngày tới vẫn cần dùng, đến lúc đó mới thu dọn.

Hôm nay Tiểu Hắc cố ý ở nhà với Trần Hi, mấy năm nay Trần Hi và Tiểu Hắc ở chung vô cùng hòa hợp, dù thu dọn đồ đạc cũng không quên chơi với Tiểu Hắc.

Đang lật xem quần áo lúc trước, chuẩn bị chọn chút quần áo có thể mặc để mang đi, chỉ thấy Tiểu Hắc đột nhiên dùng sức kéo một cái rương ra ngoài.

Nghe thấy động tĩnh, Trần Hi nghiêng đầu nhìn nó một cái: "Ai, cái kia không thể chơi, nơi đó đều là đồ của Lục Thời Nghiễn, nếu ngươi làm hỏng nó rồi..."

Lời còn chưa dứt, loảng xoảng một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-497-ngoai-truyen-cuoc-song-sau-hon-nhan.html.]

Cái rương dưới sự lôi kéo mạnh mẽ của Tiểu Hắc, lật ra, đồ vật bên trong rơi đầy đất.

Tiểu Hắc ngây ngẩn cả người, lập tức buông miệng ra, cũng nhanh chóng lui về phía sau, cúi đầu bày ra vẻ mặt biết sai rồi, không dám nhúc nhích nữa.

Trần Hi cũng không mắng nó, chỉ đặt quần áo trong tay xuống, đi qua, ngồi xổm xuống nhặt đồ lên: "Đây đều là sách của Lục Thời Nghiễn, ngươi túm nó làm gì, lại không có gì thú vị, nói ngươi cũng không... Hả?"

Trần Hi nhặt lên, đột nhiên nhặt được một xấp giấy nháp.

Nhìn có chút quen mắt.

Nàng cầm lên nhìn, mặt trên viết mấy chữ, không phải rất bắt mắt, nhưng nàng có thể thấy rất rõ ràng.

Cũng rất ngạc nhiên.

Trên đó viết là "Sơn Cư đạo nhân".

Ban đầu Trần Hi không nghĩ nhiều, chỉ thấy kỳ lạ vì sao Lục Thời Nghiễn lại để lại tên của Sơn Cư đạo nhân trên giấy.

Nhưng ngay sau đó, từ đống giấy tờ lộn xộn này, nàng nhìn thấy, thư hợp tác nàng viết cho Sơn Cư đạo nhân trước đây, và sau đó, thư cảm ơn.

Trần Hi: "...?:

Trong nháy mắt Trần Hi đột nhiên ý thức được điều gì đó: "... - -!!!"

Hôm nay Lục Thời Nghiễn cùng Lâm Lang đi bái kiến ân sư, là việc đã định từ trước và cũng đã gửi thiệp bái kiến từ sớm.

Bởi vì đã gửi thiếp mời báo lịch trình từ sớm cho nên đã có người biết được, liền nghĩ tới việc thảo luận văn chương cùng tân Giải Nguyên Lang và cả cử tử trẻ tuổi nhất huyện Duy Lâm Lang, muốn nghe kiến giải của hai vị này một chút.

Người đến rất nhiều -- chủ yếu cũng là bởi vì từ sau khi Lục Thời Nghiễn trở về, vẫn bận rộn chuyện hôn sự, hầu hết các bái thiếp hắn đều từ chối, cũng không thể nào tham dự các buổi tụ hội của các học sinh.

Điều này khiến những người muốn gặp gỡ hắn và học hỏi từ hắn luôn để mắt đến hắn, mong tìm được cơ hội thích hợp.

Hôm nay, chính là cơ hội thích hợp nhất mà bọn họ tìm được.

Chẳng qua là ân sư của Lục Thời Nghiễn và Lâm Lang không phải người tầm thường, đối với những thiệp mời của những người muốn gặp mặt hôm nay, ông ấy đều không hồi đáp.

Loading...