Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 384

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:34:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Thời Nghiễn gật đầu: "Ta biết rồi."

Trần Hi không nói gì nữa, chỉ hỏi: "Vậy mọi chuyện đều thuận lợi chứ? Có khó khăn gì không?”

Lục Thời Nghiễn lắc đầu: "Đều rất thuận lợi.”

Trần Hi nở nụ cười: "Nếu có khó khăn thì đừng khách khí, nhớ nói với ta.”

Lục Thời Nghiễn: "Đương nhiên rồi."

Trần Hi: "Buổi tối huyện học có kiểm tra phòng ngủ không? Ngươi không phải nên trở về rồi sao?"

Lục Thời Nghiễn quả thật phải trở về.

Chính là hôm nay Trần Hi rất kỳ quái, hắn do dự một lúc, vẫn hỏi: "Dường như tâm trạng của nàng không tốt."

Trần Hi sửng sốt, sau đó nở nụ cười: "Không có, có thể là gần đây cửa hàng quá bận, hơi mệt, mấy ngày nữa tiên sinh phòng kế toán tới, lúc đó có thể nghỉ ngơi một chút là tốt hơn thôi.”

Lục Thời Nghiễn mơ hồ cảm giác được chuyện không phải như vậy, nhưng hắn không tìm ra rốt cuộc có vấn đề gì, chỉ có thể tạm thời gác lại.

"Vậy thì tốt." Hắn nói: "Ta phải đi rồi, nàng cũng phải chú ý sức khỏe."

Cây bút trúc trong tay Trần Hi dừng lại một chút, hồi lâu, nàng thở dài trong lòng: "Chờ một lát.”

Dứt lời, nàng liền đi vào nhà bếp.

Một lúc sau, nàng mang theo hộp thức ăn bước ra: “Đọc sách vất vả, đồ ăn ở huyện học cũng bình thường, những thứ này ngươi mang về đi.”

Ngay từ đầu, khi mới trở lại huyện học, hắn không nói với Trần Hi, một là sợ vừa mới trở về huyện học không theo kịp việc học, đến lúc đó nếu làm Trần Hi thất vọng, lòng tự trọng của hắn hơi khó có thể thừa nhận.

Thứ hai là sợ chuyện này.

Hắn không muốn lúc nào cũng ra vẻ tìm Trần Hi để lợi dụng.

Hiện giờ hắn không thiếu tiền.

Tiền nhuận bút từ những sách viết dưới bút danh “Sơn Cư Đạo Nhân” cực kỳ phong phú, đủ cho hắn chi trả chi phí học hành trong ba năm, năm năm.

Chỉ là số tiền này Trần Hi cũng không biết, cho rằng hắn rất nghèo, thường thường kiếm đủ lý do để đưa tiền cho hắn, khiến hắn rất không thoải mái, nên hắn vẫn chưa nói với nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-384.html.]

“Không cần đâu." hắn nói: “Sau khi mùa xuân tới, số lượng học sinh ở huyện học tăng mạnh, đã bổ sung thêm vài đầu bếp, thức ăn rất tốt rồi.”

“Dù vậy cũng mang theo đi." Trần Hi nói: “Nhà ăn trong trường đều mở theo giờ, đọc sách quá muộn, quá mệt, cần phải bổ sung thêm bữa phụ, đều là những thứ có thể giữ được lâu, mang theo đi.”

Lục Thời Nghiễn đành phải nhận lấy: "Đa tạ.”

Trần Hi cười cười: "Khách khí.”

“Ta đi đây.” Lục Thời Nghiễn nhìn nàng.

Trần Hi: “Ta không tiễn ngươi, đi đường cẩn thận.”

Nói rồi, nàng lấy từ sau quầy một chiếc đèn lồng giấy: “Trời đã tối, mang theo một chiếc đèn lồng.”

Lục Thời Nghiễn cầm đèn lồng rời khỏi tiệm Trần Ký, lông mày hắn nhíu lại.

Không phải ảo giác, Trần Hi đối với hắn thực sự không còn như trước.

Rõ ràng một tháng trước, vào dịp Thượng Nguyên, nàng đâu có như vậy.

Mãi cho đến khi trở lại phòng ngủ của học đường, hắn vẫn băn khoăn không hiểu.

Chỉ khi Lâm Lang nghe tin hắn trở lại, đến tìm hắn và nói rằng Trần Hi đã đến huyện học tìm hắn vào buổi chiều, hắn mới ngỡ ngàng.

Khi hắn đến tiệm Trần Ký, Trần Hi cũng vừa đến tìm hắn, nàng đã biết hắn quay lại huyện học?

Nàng đang giận vì hắn không thông báo trước với nàng sao?

Sau đó, dù Lâm Lang nói gì nữa, Lục Thời Nghiễn cũng không nghe rõ, đầu óc hắn đầy ắp hình ảnh Trần Hi giận dỗi.

Nhưng hiện tại đã rất muộn, Trần Hi cũng đã trở về nhà, hắn không thể ra khỏi huyện học ngay lúc này để đi tìm nàng giải thích, đành phải chờ đến ngày mai.

Mãi cho đến khi tắt đèn, nằm ở trên giường, hắn còn đang suy nghĩ nên giải thích thế nào cho hợp lý với Trần Hi.

Nghĩ đi nghĩ lại, cũng không tìm được lý do hợp lý, hắn quyết định ngày mai sau khi tan học, sẽ gặp Trần Hi và nói thẳng.

Sau khi quyết định, tâm trạng hắn mới ổn định lại.

Lo lắng qua đi, hắn lại cảm thấy có chút vui vẻ.

Hắn nhớ rõ lúc chạng vạng hắn ở cửa hàng chờ nàng, trong tay nàng cầm thứ gì đó, là mang tới huyện học cho hắn sao?

Loading...