Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 333

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:30:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hơn nữa, nàng đây cũng không tính là hành vi của thánh mẫu.

Có thể coi như là đầu tư cổ phiếu tiềm năng?

Chờ Lục Thời Nghiễn học cao lên, với phẩm chất của hắn, đến lúc đó, dù thế nào cũng có thể che chở cho mình một chút, như vậy nàng sẽ càng không phải lo lắng về sau.

Càng nghĩ, Trần Hi càng cảm thấy lần đầu tư này rất đáng giá.

Đương nhiên, cho dù Lục Thời Nghiễn đến lúc đó không che chở cho nàng, vậy cũng không sao, hắn là người trọng tình nghĩa, không thể không làm gì cả, nàng cũng không phải là uy h.i.ế.p ân báo đáp, dù sao làm vẫn tốt hơn không làm.

Trần Hi suy nghĩ lung tung, dần dần bắt đầu buồn ngủ—— Dù sao đêm qua nàng cũng gần như không ngủ, luôn lo lắng, bây giờ thả lỏng ra, cảm giác mệt mỏi liền ập đến.

Khi nào thì bị Minh Nguyệt đánh thức đi ngủ, chính nàng cũng không nhớ rõ lắm.

Ngày hôm sau khi tỉnh lại, vẫn là tiếng gõ cửa sớm của Hạ nhị ca muốn tiễn đại phu Tề về thành, đánh thức nàng.

Thấy Minh Nguyệt nhỏ giọng gọi mình, Trần Hi đầu tiên là nhìn vào bên trong, Lục Thời Nghiễn còn ngủ an ổn, nàng ra hiệu cho Minh Nguyệt không đánh thức Lục Thời Nghiễn, sau đó mới đứng dậy, ra ngoài tiễn đại phu Tề.

Chờ tiễn Tề đại phu trở về, nàng cũng không buồn ngủ, liền đi phòng bếp làm chút điểm tâm.

Minh Nguyệt giúp nhóm lửa: "Đông gia, khi nào chúng ta về cửa hàng?"

Trở về cũng đã hai ngày, tình huống của Lục ca nhi nhìn cũng đã ổn định lại, trong cửa hàng bận rộn như vậy, các nàng cũng không thể một mực ở chỗ này.

Trần Hi cũng không phải không nghĩ tới việc này, chỉ là bây giờ đi vẫn có chút không yên lòng.

"Đợi đến ngày mai xem sao." Trần Hi nói: "Nếu ngày mai mọi thứ đều tốt, chúng ta sẽ trở về vào sáng ngày kia."

Trong cửa hàng quả thật nàng cũng không yên lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-333.html.]

Nếu không có Thập Bát Nương giúp đỡ, nàng thật đúng là không dám ở lâu như vậy.

Nhưng cửa hàng mọi thứ đều suôn sẻ, sổ sách của Linh Đang nàng cũng đã kiểm tra xong trong ngày trở về, không có gì gấp gáp.

"Ta sợ đông gia quá mệt mỏi." Minh Nguyệt cau mày nói: "Nếu đông gia lo lắng, ta lưu lại chăm sóc cho Lục ca nhi, chờ Lục ca nhi khỏe lại, ta sẽ trở về, như vậy đông gia cũng không cần lo lắng, còn mệt mỏi như vậy."

Trần Hi nở nụ cười: "Cũng không cần như vậy, đợi ngày mai xem thế nào."

Minh Nguyệt chỉ biểu đạt mình có thể xuất lực hỗ trợ, cũng không phải muốn thay đông gia quyết định gì, nghe nàng nói như vậy, liền gật đầu: "Vâng. Tề đại phu y thuật cao minh, Lục ca nhi lại là người có phúc, nhất định có thể rất nhanh khôi phục."

Sự tình quả nhiên như Minh Nguyệt nói, thân thể Lục Thời Nghiễn chuyển biến tốt đẹp.

Đến ngày hôm sau, trên mặt đã khôi phục một chút huyết sắc, tinh thần cũng khôi phục rất nhiều, chạng vạng ngày hôm đó, Trần Hi liền nói với Lục Thời Nghiễn, nàng sẽ trở về thành vào sáng sớm ngày mai cùng đoàn xe giao hàng của Lý Sơn, bảo hắn chăm sóc tốt bản thân, có chuyện gì nhất định không được ngại, kịp thời nhờ Lý Sơn báo tin cho nàng.

Trái tim Lục Thời Nghiễn trống rỗng trong chớp mắt, nhưng hắn nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc.

Chỉ là đêm đó, hắn ngủ không yên giấc, sáng sớm hôm sau, Trần Hi vừa có động tĩnh hắn liền tỉnh dậy.

Nhưng hắn không mở mắt, vẫn giả bộ ngủ.

Cho đến khi Trần Hi sắp rời đi, hắn mới giả vờ vừa mới tỉnh ngủ.

"Vậy là phải đi rồi sao?" Hắn nói.

Trần Hi đang kiểm kê đồ đạc để lại cho hắn, thấy hắn tỉnh: "Ừ, trời còn sớm, ngươi tiếp tục ngủ đi, không cần tiễn ta, lát nữa ta sẽ đóng cửa từ bên ngoài."

Lục Thời Nghiễn: "... Được."

Rất nhanh Trần Hi đã thu dọn xong, lại nói lời tạm biệt với Lục Thời Nghiễn, mang theo Minh Nguyệt rời đi.

Lục Thời Nghiễn nhìn cửa nhà chính bị đóng lại, không chớp mắt.

Hắn đang chăm chú nhìn, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra từ bên ngoài, Trần Hi quấn kín trong một lớp áo, mang theo hơi lạnh từ ngoài bước vào.

Loading...