Thập Bát Nương đã nói vậy, Trần Hi cũng đang phấn khích, đêm đó, nàng gần như không ngủ.
Không phải là nhớ lại tình tiết trong bản thảo, mà là tính toán những người kể chuyện mà trước đó đã tìm, ai là người phù hợp nhất.
Càng nhớ lại, càng tính toán, lại càng tỉnh táo.
Ngày hôm sau, khi Minh Nguyệt tỉnh lại đã thấy đông gia mở to mắt, trên mặt còn mang theo nụ cười, còn rất kinh ngạc: "Đông gia tại sao lại tỉnh sớm như thế?"
Trần Hi một đêm không ngủ, một chút cũng không mệt mỏi, đầu óc vẫn còn thanh tỉnh, nàng ngồi dậy, nói với Minh Nguyệt: "Lát nữa chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn xong, ngươi cùng ta đi thăm vài vị tiên sinh, hôm nay phải chọn được người."
Minh Nguyệt không biết đông gia vì cái gì lại đột nhiên gấp như vậy, nhưng đông gia có phân phó, nàng ấy đương nhiên đồng ý: "Được!"
Tuy nhiên, do muốn tìm người độc quyền kể chuyện cho cửa tiệm, nhiều người vẫn còn do dự, cuối cùng vẫn không thể quyết định trong một ngày.
Vì chuyện này, Trần Hi bận rộn trọn vẹn ba ngày.
Vào buổi sáng ngày thứ tư, cuối cùng đã định ra được người.
Không phải là một trong những người trước đây đã thăm, mà là một cô gái mười bốn tuổi tình cờ gặp ở cầu vượt - - một cô gái mười bốn tuổi, vừa mới bắt đầu kể chuyện độc lập, cơ hồ không có danh tiếng, nhưng cảm xúc rất đúng chỗ, lời kể cũng rõ ràng, Trần Hi nghe hai buổi rất thích.
Những người đã nổi tiếng chắc chắn sẽ không hạ mình đến cửa tiệm nhỏ của nàng, quan trọng nhất vẫn là nội dung của kịch bản, hiện tại nàng có một kịch bản cường đại, dựa vào chuyện xưa cũng có thể hấp dẫn người đến, chớ nói chi là người viết quyển sách còn là đại sư Sơn Cư đạo nhân rất nổi tiếng trước mắt, thêm vào đó, tiệm Trần Ký hiện tại cũng có chút danh tiếng, hai yếu tố này kết hợp lại đã rất mạnh, cô gái kia mặc dù mới, nhưng có thiên phú và có năng lực, tất nhiên cũng không tệ, nàng ngược lại vui vẻ làm Bá Nhạc một lần.
Thế là hôm đó nàng ký văn thư với cô gái đó.
Ngay sau đó lại là ba ngày tuyên truyền.
Sản phẩm mới, ra mắt món lẩu, còn có kịch bản độc quyền hợp tác với Sơn Cư đạo nhân, đều đủ để tạo ra sức hút.
Đến sáng ngày thứ tư, tiệm Trần Ký đã chật kín người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-309.html.]
Trần Hi bưng nước trà còn có trái cây và bánh ngọt từ tiệm Thập Bát Vị tới, bận tối mày tối mặt.
Các khách nhân còn không ngừng thúc giục, hỏi tác phẩm mới độc nhất vô nhị của đại sư Sơn Cư đạo nhân khi nào thì khai diễn, có thể bắt đầu được chưa.
Trần Hi vẫn giữ đúng thái độ, nói đúng giờ ngọ bắt đầu, thì phải đúng giờ ngọ.
Cô gái tên là Linh Đang, nhìn rất lạ mặt, khách nhân đều không nhận ra nhưng vốn không phải đến vì người kể chuyện, nên cũng không để ý lắm.
Chỉ là khi cô gõ cây gỗ khai màn, vừa mở miệng, cả khán phòng đều im lặng.
Rất nhanh mọi người liền phát hiện, người kể chuyện mà Trần Hi mời đến, dù không tên tuổi, nhưng rất tài giỏi.
Giọng của Linh Đang trầm bổng, đầy sức truyền cảm, ngay cả người đi đường đi ngang qua không muốn vào cửa hàng cũng bị hấp dẫn dừng chân, đại bộ phận đều trực tiếp vào trong cửa hàng.
Người trong cửa hàng càng ngày càng nhiều, trong ba tầng ngoài ba tầng, đến cuối cùng ngay cả cửa cũng đứng đầy người.
Cuối giờ Mùi, buổi biểu diễn kết thúc.
"Muốn biết chuyện sau ra sao, hãy nghe kỳ sau sẽ rõ..."
Linh Đang cúi đầu chào và rời sân khấu.
"Sao lại kết thúc rồi!"
"Tiếp tục đi!"
"Tiếp tục!"
Các thực khách đang nghe say sưa, đột nhiên ngừng lại, làm họ rất nôn nóng, liên tục cao giọng giữ lại.
Có người còn tiến lên định kéo Linh Đang đang định rời đi.
Trần Hi bước lên phía trước ngăn trở khách nhân, để Linh Đang đi xuống nghỉ ngơi trước: "Tiên sinh cũng muốn nghỉ ngơi, nói suốt hai canh giờ, cổ họng đều khô cả rồi, ngày mai tiếp tục, chưa nghe đã, ngày mai lại đến, ngày mai cùng giờ biểu diễn, xin mọi người chờ đợi!"