Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 286

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:27:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy nàng đột nhiên thân thiện như vậy, Lục Thời Nghiễn thoáng có chút mờ mịt.

Rõ ràng lúc nãy nàng rất không thích, sao lúc này lại...

Trần Hi cầm Phổ Nhĩ và một hộp Trần Bì từ sau quầy đi ra, thấy Lục Thời Nghiễn vẫn đứng đó: "Không muốn uống trà của ta?"

Lục Thời Nghiễn nhẹ nhàng chớp mắt: "Không có, chỉ là không muốn quấy rầy ngươi."

Bị ngắt lời như vậy, sự bối rối trong lòng Trần Hi đã tan biến đi phần lớn, dù đối diện trực tiếp với Lục Thời Nghiễn cũng không còn bất an, nàng cười nhẹ: "Không có gì phiền hà, lúc này cũng không bận."

Nói xong lại ra hiệu cho Lục Thời Nghiễn ngồi xuống.

Lục Thời Nghiễn lại chần chừ một lát, sau đó đi qua rồi ngồi xuống.

Vừa ngồi xuống, Trần Hi ngồi đối diện lại nói: "Trước đây cũng không thấy ngươi khách khí như vậy."

Giọng điệu vẫn quen thuộc như trước, còn mang theo vài phần chế nhạo.

Trong lòng Lục Thời Nghiễn cuối cùng cũng nhẹ nhõm lại.

Hắn không nói gì, chỉ im lặng ngồi.

Trần Hi cũng không để ý, chỉ coi như hắn vẫn ít nói như trước, chờ nước đun sôi, nhanh nhẹn tráng dụng cụ pha trà, rồi cho Phổ Nhĩ vào.

Bởi vì hiện tại thân thể Lục Thời Nghiễn còn chưa hoàn toàn khôi phục, nàng cũng không cho nhiều lắm, chỉ cho một chút nước trà có vị, sau đó lại lấy ra một mảnh Trần Bì, bẻ thành từng mảnh nhỏ bỏ chung với Phổ Nhĩ vào ấm trà, rót nước sôi lần đầu, đổ đi, rồi mới thêm nước pha trà.

Trong lúc chờ trà, nàng ngẩng đầu nhìn Lục Thời Nghiễn đối diện.

Lục Thời Nghiễn đang cụp mắt nhìn ấm trà trên bàn, không biết đang suy nghĩ gì, im lặng nhìn hết sức đẹp mắt.

Mặt mày, mũi, miệng, cằm... đều đẹp đến mức không thể chọn ra một chút thiếu sót nào.

Trần Hi nhìn một hồi, ánh mắt hơi sáng lên vài phần.

Lục Thời Nghiễn nhận ra tầm mắt Trần Hi, trầm mặc trong chốc lát, thấy nàng đang nhìn mình chằm chằm, lúc này mới ngẩng đầu nhìn lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-286.html.]

Hắn còn chưa kịp mở miệng, Trần Hi đột nhiên ghé sát vào hắn một chút: "Ngươi... có phải đã béo lên một chút không?"

Lục Thời Nghiễn bị câu hỏi làm cho ngẩn ra.

Trần Hi lại nói: "Nhìn trên mặt có thịt, đẹp hơn không ít so với lúc trước."

Lúc trước thật sự quá gầy, tuy rằng gầy cũng đẹp mắt, nhưng hiện tại có chút thịt, rõ ràng càng đẹp mắt hơn.

Lục Thời Nghiễn lại bị câu "đẹp hơn không ít" của nàng làm cho choáng váng.

Hắn nhất thời sững sờ, kinh ngạc nhìn nàng nhưng cũng không nói gì.

Trần Hi chỉ phát biểu ý kiến của mình, cũng không phải đang hỏi Lục Thời Nghiễn, nói xong, nàng lập tức mang theo ấm trà vừa rót trà cho Lục Thời Nghiễn, vừa cười khẽ nói: "Béo một chút thì tốt, vào mùa đông còn có thể chống lạnh, lúc trước ngươi quả thật quá gầy, điều này chứng tỏ thân thể sắp tốt lên rồi."

Tốt là tốt rồi, cũng không uổng công nàng phí nhiều tâm tư như vậy.

Trà Phổ Nhĩ thơm nồng, Trần Bì thì rất thanh nhã, hai thứ trộn lẫn cùng một chỗ, mùi vị nhẹ nhàng khoan khoái lại thơm nồng, mùi vị rất không tệ.

"Không biết ngươi có quen uống hay không." Trần Hi nâng chén trà uống hai ngụm, nói với Lục Thời Nghiễn: "Ngươi bị ho lâu như vậy, uống chút Trần Bì nhuận phế đi."

Nói xong nàng lại nói: "Lát nữa ta mang cho ngươi chút Trần Bì, ta mua rất nhiều."

Lục Thời Nghiễn vừa uống một ngụm trà ngước mắt nhìn nàng: "Ngươi rất thích trà Trần Bì?"

Trần Hi cười gật đầu: "Đúng vậy, mùi này rất đặc biệt, không dễ bị lấn át, ngửi cũng tỉnh táo."

Lục Thời Nghiễn hiểu ra, nhìn nàng với ánh mắt khác lạ, sở thích của nàng thật dễ đoán.

"Hỏi cái này làm gì?" Trần Hi cười nhìn hắn.

Lục Thời Nghiễn cũng nhướng mí mắt nhìn qua, tầm mắt hai người giao nhau xuyên qua màn hơi nước mù mờ mịt.

Sau một lúc im lặng, Lục Thời Nghiễn nói: "Không có gì, thuận miệng hỏi một chút."

Trần Hi nhướng mày: "Không phải ngươi muốn làm trà Trần Bì cho ta chứ?"

Động tác uống trà của Lục Thời Nghiễn hơi dừng lại.

Trần Hi lại nói: "Đừng phiền, người khác đã tặng ta một bao lớn, ta uống được hai năm."

Loading...