Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 275

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:27:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhưng nghĩ lại, nàng lại cảm thấy không có khả năng, Lục Thời Nghiễn không phải người như vậy, nàng đã suy nghĩ nhiều rồi.

Lần này đúng là nàng đã suy nghĩ nhiều, Lục Thời Nghiễn không có ý nghĩ như vậy, nhưng cũng gần như vậy, hắn cố ý tới đây một chuyến, quả thật có ý định gặp Trần Hi.

Hắn cũng không biết mình xảy ra chuyện gì, chỉ là muốn nhìn nàng một cái, cho dù là một cái.

Nhưng không ngờ, nhìn một cái, hắn lại muốn nhìn cái thứ hai, đến mức nàng giữ hắn lại ăn cơm, hắn cũng không do dự, nếu không phải lý trí còn chút tỉnh táo, câu đầu tiên khi Trần Hi giữ hắn, hắn đã gật đầu ngay rồi.

Vừa rồi hắn còn lo lắng đề phòng, sợ nếu hắn từ chối, Trần Hi liền nói được.

Cũng may, Trần Hi lại giữ hắn lại.

Trần Hi không biết mình bị lừa, đang nhồi bột để làm bánh.

Nhiều người, sức ăn của Hạ nhị ca lại lớn, phải làm nhiều một chút.

Hạ nhị ca tính giờ, Minh Nguyệt vừa lên núi gọi, cũng không lâu lắm Hạ nhị ca liền xuống núi.

Đi vào thấy Lục Thời Nghiễn ngồi trong sân, trên mặt hắn ta vui vẻ: "Lục ca nhi tới?"

Lục Thời Nghiễn đứng dậy gật đầu với hắn ta: "Ừ."

Hạ nhị ca gọi hắn: "Ngồi đi, không cần khách khí, ta đi rửa mặt."

Trời đông mà hắn ta cũng đổ mồ hôi đầy mặt.

Ánh mặt trời tốt, trong sân cũng ấm áp, chờ xào xong thịt thỏ, Minh Nguyệt liền đem cái bàn từ trong phòng chuyển ra, trực tiếp ăn ở trong sân.

Người trong thôn cũng lục tục xuống núi, lại đi qua cửa nhà Trần Hi, thấy Hạ nhị ca cùng ăn cơm với Trần Hi còn có cả Lục Thời Nghiễn, không ai cảm thấy có gì không đúng - - lão Ngưu thẩm miệng cũng không ngừng từ sáng cho tới trưa, đã rêu rao khắp nơi.

Thậm chí ngay cả Hạ nhị ca cũng không cảm thấy có chỗ nào không đúng.

Chỉ có Minh Nguyệt, không ngừng len lén quan sát Lục Thời Nghiễn - - nàng ấy vẫn cảm thấy vị Lục tiểu ca này, không được.

Đương nhiên, nàng ấy sẽ không phát biểu lung tung cái nhìn gì, chỉ là cảm thấy đông gia tốt như vậy, xứng đáng với người tốt hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-275.html.]

Ăn cơm trưa xong, Trần Hi hỏi Hạ nhị ca hôm nay thu hoạch nấm thế nào.

Nấm hoang dã, sản lượng vốn đã hạn chế, hiện tại lại là mùa đông, tuy rằng vừa mới bắt đầu mùa đông, nhưng sau này chắc chắn sẽ càng ngày càng ít, nếu cửa hàng nhà họ Tề bên kia mọi chuyện suôn sẻ, số nấm này sẽ không đủ cung cấp.

Trần Hi suy nghĩ một chút, cảm thấy, vẫn phải nuôi trồng nhân tạo.

Nàng nói với Hạ nhị ca ý nghĩ này.

Hạ nhị ca có chút kinh ngạc: "Chúng ta tự nuôi? Nuôi nấm?"

Hắn chưa từng nghe nói qua ai có thể nuôi nấm trên núi, không phải đều là mọc trên núi sao?

Lục Thời Nghiễn nghe vậy, cũng ngẩng đầu nhìn Trần Hi một cái.

Hắn từng đọc trong một cuốn sách rằng có thể nuôi trồng nấm, nhưng cụ thể cách nuôi thì sách không viết.

Nàng thậm chí còn biết điều này?

Trần Hi gật đầu: "Số lượng này không đủ dùng, mua bên ngoài, một là phiền toái, hai là chi phí cao, tự mình nuôi trông rất tốt, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, sản lượng cao, còn có thể bán cho người khác."

Hạ nhị ca không hiểu, nhưng Trần Hi nói cũng có lý, hắn ta gật đầu: "Rất tốt, ngươi quyết định đi."

Vốn đây cũng là việc làm ăn của Trần gia, hắn ta chỉ được thuê làm công hỗ trợ.

"Nhưng, nuôi trồng như thế nào đây?" Hạ nhị ca nói: "Ngươi có quen biết sư phụ biết nuôi nấm không?"

Trần Hi trừng mắt nhìn: "Ta tự mình thử xem."

Hạ nhị ca đầu tiên là sửng sốt, sau đó cười giơ ngón tay cái lên với Trần Hi: "Trách không được muội muội ta suốt ngày khen ngươi, ngươi thật lợi hại."

Trần Hi cười xua tay: "Nào có, ta chỉ nói thử thôi, không nhất định sẽ thành công."

Hạ nhị ca chậc một tiếng: "Ngươi học từ ai vậy?"

Trần Hi đang cười thì khựng lại, định nói tự học, nhưng ngẩng lên thấy Lục Thời Nghiễn đang nhìn mình chằm chằm.

Nàng mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng, trả lời dè dặt: "Quên mất đọc trong cuốn sách nào, thử xem có được không."

Loading...