Đại nữ: "Chủ... Đông gia đặt tên đi ạ."
Trần Hi suy nghĩ một lát: "Gọi Minh Nguyệt đi.
Đại Nữ gật đầu: "Được, sau này ta gọi là Minh Nguyệt, cảm ơn đông gia đã đặt tên."
Nàng ấy cẩn thận khách khí làm cho Trần Hi không quen, nhưng đây là tính cách của nàng ấy, không thể sửa ngay lập tức, cứ từ từ.
"Đi thôi." Trần Hi đứng dậy đi ra ngoài, quay đầu nói với mẹ Trần: "Mẹ, con mang Minh Nguyệt ra ngoài một chuyến, rất nhanh sẽ trở lại, nếu Thập Bát Nương tới, bảo nàng ấy chờ con một chút."
Mẹ Trần đáp một tiếng, Trần Hi liền dẫn người ra khỏi cửa hàng.
Minh Nguyệt không biết tiếp theo sẽ đi đâu, nàng ấy cũng không dám hỏi, đợi đến Tế Thiện Đường, nàng ấy bị đông gia ấn ngồi trước mặt đại phu, Minh Nguyệt kinh ngạc đứng bật dậy.
"Ngồi xuống, để đại phu xem qua, đừng để vừa rồi bị đá trúng gây nội thương." Trần Hi cau mày nói.
Minh Nguyệt không yên tâm ngồi xuống.
Cũng may, đều là vết thương ngoài da, bôi chút dầu thuốc là được, chỉ là thân thể suy yếu, phải ăn nhiều, ngủ nhiều để bồi bổ thêm.
Trần Hi biết, có thể là do dinh dưỡng không đầy đủ, không phải ngày một ngày hai là chữa được, từ từ nuôi dưỡng sẽ hồi phục, không có nội thương là may.
Cầm lấy dầu thuốc, lúc từ Tế Thiện Đường trở về, Thập Bát Nương cùng Hạ nhị ca đã tới, Thập Bát Nương ở phòng bếp giúp đỡ mẹ Trần làm cơm trưa.
Nghe thấy tiếng, Thập Bát nương từ bếp bước ra, cười nói: "Ta nghe tiếng bước chân đã biết ngươi về rồi."
Nói xong nàng ấy nhìn Minh Nguyệt phía sau Trần Hi một cái, vừa rồi mẹ Trần đã nói với nàng ấy rồi.
Nàng ấy chỉ nhìn thoáng qua, liền thu hồi tầm mắt, cái gì cũng không hỏi.
Trần Hi: "Sao ngươi còn vào bếp, mau nghỉ một lát đi, để ta làm."
Minh Nguyệt trái nhìn phải nhìn, vốn định nói để nàng ấy đi phòng bếp làm việc, nhưng lại không dám mở miệng, cuối cùng trực tiếp tự mình chui vào phòng bếp, ngồi ở trước bếp nhóm lửa.
Nhưng trước bếp đã có Trần Diệu ngôi, nàng ấy nhìn thấy Trần Diệu còn hoảng sợ.
Trần Diệu mỉm cười với nàng ấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-231.html.]
Minh Nguyệt sửng sốt một lát, cũng cười lại, nàng biết hắn là ca ca của đông gia, cũng là đông gia của nàng ấy.
Nàng nói: "Đông gia, để ta nhóm lửa cho."
Trần Diệu lắc đầu: "Không cần, ta đốt."
Minh Nguyệt không biết mình muốn làm gì, mẹ Trần nhìn nàng ấy một cái: "Con tới hái rau cho ta, rửa sạch những rau mùi này là được."
Bọn họ chính là nông hộ, cũng chưa từng trải qua cuộc sống của lão gia nhà giàu, còn nữa, Minh Nguyệt cũng chỉ là một tiểu nha đầu, không có khả năng cái gì cũng để cho nàng ấy làm, có thể giúp đỡ làm việc vặt cũng đã rất tốt rồi.
Minh Nguyệt vội vàng tới nhặt rau rửa rau.
Lúc Trần Hi đi vào, nàng ấy đã rửa sạch một chậu.
Trần Hi bảo mẹ Trần ra ngoài nghỉ ngơi, cơm trưa để nàng làm.
Vừa làm còn vừa hỏi Minh Nguyệt có biết nấu cơm hay không.
Minh Nguyệt hiện tại đã có chút thích Trần Hi, nàng ấy lại gần gật đầu: "Biết, ở nhà đều là ta nấu cơm."
Trần Hi gật đầu: "Vậy sau này cửa hàng bận rộn, ngươi sẽ giúp nấu cơm, không cần khẩn trương."
Minh Nguyệt gật gật đầu, mím môi ở một bên nghiêm túc học hỏi - - nhà thúc thẩm ăn đơn giản, nàng ấy biết làm cũng chỉ có vài món đơn giản, không giống chủ nhân, để tránh sai sót, nàng ấy phải chăm chỉ học hỏi thêm.
Chờ làm xong cơm trưa, Minh Nguyệt không dám lại gần vì nàng đã ăn một bát mì rồi, hôm nay vậy là đủ.
"Minh Nguyệt, ngươi tự đi xới cơm đi." Trần Hi dặn dò nàng ấy.
Minh Nguyệt sửng sốt một chút.
Trần Hi nói: "Ăn cơm đi, không ăn làm sao có sức mà làm việc, buổi chiều rất bận rộn đấy."
Nàng ấy gật đầu, lúc này mới đi vào phòng bếp.
Bọn họ là gia đình bình thường, ăn cơm cũng không chú ý nhiều như vậy.
Chờ nàng ấy vào bếp, Trần Hi cũng đi vào: "Để ta múc cho ngươi."
Tránh cho nàng ấy ngại ngùng không dám lấy.