Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 224

Cập nhật lúc: 2025-07-01 04:01:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghiêm Bân chỉ trầm ngâm một lát, liền lựa chọn phương án thứ nhất.

Hắn ta vẫn cảm thấy, việc làm ăn của Trần Ký sẽ không kém, hắn ta cũng tự tin rằng mình có thể bán được nhiều hơn.

"Được, cứ quyết định như vậy đi." Trần Hi cười nói.

Trẻ tuổi, chăm chỉ, lại có chí tiến thủ và quyết tâm, cái nghèo chỉ là tạm thời, không bao lâu nữa, hắn ta có thể thoát khỏi khốn cảnh trước mắt.

Cuộc sống thực ra vẫn ưu ái những người nghiêm túc và cần cù.

Ngoại trừ những nhân vật pháo hôi bị tác giả chèn ép - ví dụ như nàng, ví dụ như Lục Thời Nghiễn.

Thật không công bằng chút nào.

À đúng rồi." Trần Hi cảm thán một hồi rồi nói thêm: "Mỗi ngày làm việc, sẽ bao một bữa trưa cho anh, nhớ đấy nhé."

Lâm Lang đều gật đầu nói rằng người này đáng tin cậy, chắc cũng không tệ đâu.

Nếu sau này hắn ta thi đỗ cao, bây giờ cũng coi như kết duyên tốt.

Nếu không đi theo con đường khoa cử, người như vậy, nàng cũng có thể kéo về làm tiên sinh quản lý sổ sách.

Bắt đầu mở cửa hàng, nàng cũng không muốn mỗi ngày đều phải trông coi, khiến mình mệt mỏi đến mức không có thời gian hưởng thụ cuộc sống, vậy thì kiếm tiền sống vất vả cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Có hợp tác cùng Tề gia trong tay bây giờ nàng cũng có thể tính trước, nhưng cũng chỉ là suy nghĩ trong đầu, về việc có được hay không thì còn phải xem tình hình sau này như thế nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-224.html.]

Nghiêm Bân trăm triệu lần không nghĩ tới, lần này lại gặp được một lão bản là Bồ Tát sống.

Hắn ta không thể khống chế được cảm xúc, sắc mặt còn rất kích động.

Sau khi trịnh trọng nói cám ơn, trong lòng hắn ta mới tràn đầy kích động rời đi.

Chờ Nghiêm Bân rời đi, Trần Hi uống nửa ly nước, nhìn mặt trời lặn bên ngoài, chuẩn bị làm cơm tối.

- Nàng thật ra rất không thích nấu cơm, cần phải thuê một đầu bếp, hoặc ai đó có tài nấu ăn, đến lúc đó chuyện trên bếp lò cũng chia bớt, nàng sẽ có tinh lực làm càng nhiều chuyện, tỷ như, hợp tác với Tề gia, tỷ như hợp tác với Khánh Phương Lâu, lại tỷ như giao hàng cho Liễu tam tiểu thư ở kinh thành?

Còn Lục Thời Nghiễn, kim thú bệnh tật tiêu tiền như nước đó, nàng cũng phải để tâm đến.

Nghĩ như vậy, Trần Hi quyết định ngày mai phải đi chợ tuyển người, phải chú ý kỹ hơn!

Cơm nước xong, trời đã tối đen, cả nhà lại bật đèn chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho ngày mai, chờ đến khi bận rộn xong, cai cũng mệt mỏi, không dọn dẹp cửa hàng nữa, tắm rửa sớm rồi đi ngủ.

Trần Hi mệt mỏi đến mức lên giường là ngủ ngay.

Nàng ôm chăn lăn hai vòng, nằm sát vào trong cùng, ngủ thật say.

Mà lúc này, Lục Thời Nghiễn đã nằm trên giường một canh giờ.

Nhưng hắn vẫn chưa ngủ.

Vừa khi có chút buồn ngủ, hắn lại đột nhiên mở to hai mắt trong bóng tối.

Hắn nhìn ánh trăng chiếu vào phòng, nhẹ nhàng chớp chớp mắt.

Nếu nàng không phải là Trần Hi, vậy nàng là ai?

Loading...