Nghe được câu trả lời phủ định, ánh sáng trong mắt cũng không còn.
Nhưng chuyện này cũng không có cách nào khác, ai bảo hắn ta và Trần Hi không cùng một thôn chứ.
Lúc trước khi Trần gia và Lục gia từ hôn, bọn họ còn lén lút nói qua, cũng may Trần gia không cùng một thôn với bọn họ, bằng không người trong thôn bọn họ ra cửa cũng không có mặt mũi.
Giờ thì tốt rồi.
Mới bao lâu đâu chứ, bọn họ đều bắt đầu hâm mộ người của thôn Bình sơn rồi.
Đám người đi xa, Trần Hi nhỏ giọng nói với cha Trần: "Cha, ống trúc nhà chúng ta hiện tại đều đã đủ dùng rồi, cha đừng vì nể mặt người mà nhận lời, việc này không thể mở rộng được."
Chỉ riêng một thôn Bình Sơn đã rất nhiều người, một thôn thì còn dễ nói, nếu mở cửa một cái, thì cả mười dặm tám xã sẽ khó mà từ chối được, đến lúc đó chẳng phải là vô cớ đắc tội với người sao?
Cha Trần đương nhiên hiểu rõ điều này: "Yên tâm, ta đã nói với mẹ con rồi, huyện làm ăn chúng ta không biết gì cả, tuyệt đối không hứa hẹn lung tung bên ngoài để gây rắc rối cho con, nếu có việc gì, cũng sẽ báo trước cho con biết."
Trần gia bọn họ có thể có ngày hôm nay, toàn bộ dựa vào tiền đồ của khuê nữ, khuê nữ mỗi ngày mệt mỏi như vậy, bọn họ đau lòng cũng không kịp, làm sao còn có thể gây thêm phiền toái cho khuê nữ chứ.
Trần Hi nở nụ cười: "Cũng không cần lo lắng như vậy, cha mẹ hiểu rõ hơn con nhiều."
Cha Trần cười nói: "Con lớn rồi, sau này trong nhà đều nghe lời con, cha và mẹ con cũng an tâm."
"Là người một nhà chúng ta đồng tâm hiệp lực, cùng nhau sống tốt." Trần Hi nghiêm túc nói: "Chỉ một mình con thì không được."
Nghe những lời này, cha Trần chỉ cảm thấy ấm lòng vô cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-199.html.]
Khuê nữ hiểu chuyện như vậy, ông ấy còn có gì để cầu nữa, cuộc sống hiện tại là điều mà trước đây ông ấy chưa từng nghĩ tới, cả nhà bình an thuận lợi, đời này ông ấy đã mãn rất nguyện rồi, chờ thêm một thời gian nữa, khi chuyện hủy hôn qua đi, ông ấy sẽ tìm cho Tiểu Hi một người chồng tốt, lúc đó dù c.h.ế.t cũng nhắm mắt.
Trần Hi lòng tràn đầy làm sự nghiệp kiếm tiền, đang tính toán khi vào thành sẽ lập tức bắt đầu làm tương nấm và măng tre dầu ớt, sáng sớm ngày mai dọn sạp ra thì có thể bắt đầu bán, căn bản không biết cha Trần đang tính toán hôn sự cho mình.
Chạng vạng với đi tới thành, sau khi đến cửa hàng, Trần Hi chỉ nghỉ ngơi một chút, liền bắt đầu bận rộn.
Đi đường hơn nửa ngày, trên đường chỉ ăn chút điểm tâm, chắc chắn không được, phải ăn no mới có sức làm việc, công việc lúc nữa không ít.
Nàng rửa tay, đeo tạp dề lên, nhào một miếng bột, rửa một bát nấm, thái khối đùi gà rừng xào qua, thêm nước, cho nấm vào, thêm gia vị rồi hầm.
Bếp mới có hai bếp lớn, sáu bếp nhỏ, dùng vô cùng thuận tiện, có thể đồng thời làm rất nhiều món ăn.
Bên này hầm nấm đùi gà, bếp nhỏ bên kia thì nấu mì, những bếp khác còn có thể nấu nước, rất tiện lợi.
Mì nấu xong, tưới lên một muỗng canh nước hầm nấm đùi gà thơm nồng, trộn đều lên, ăn một miếng, hương vị tươi ngon đến mức cảm giác mệt mỏi đều bị quét sạch.
Trần Hi thật sự rất đói bụng, ăn hai bát lớn, cha Trần thì ăn hết canh và mì trong nồi.
Sau khi ăn xong, dọn dẹp rửa nồi rửa bát, mang chậu gỗ ra chuẩn bị rửa nấm và măng đã mang theo.
Cha Trần thì đi hậu viện gánh nước, sau khi đổ đầy vại nước, lại nhanh chóng cầm danh sách con gái đưa để đi chợ mua đồ, sau khi mua về, cũng không nghỉ ngơi, lập tức bắt đầu giúp đỡ xử lý nguyên liệu nấu ăn.
Hai cha con bận rộn đến hơn nửa đêm.
Tương nấm đã chuẩn bị xong, Trần Hi vẫn chưa ngủ được, nàng còn phải chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho ngày mai.
Nhào bột, xiên rau và thịt, lại bận rộn thêm một canh giờ, đêm đã khuya, cha con hai người mới dọn dẹp xong, đi ra hậu viện để ngủ.