Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 181

Cập nhật lúc: 2025-07-01 03:47:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói xong hắn ta lại nói: "Lục ca nhi, ngươi đừng chê ta dong dài, về sức khỏe của ngươi, ngươi nhất định phải để tâm, dưỡng tốt rồi, chuyện gì cũng làm được. Thời gian còn nhiều, đừng có mà như vậy nữa."

Hạ nhị ca tâm tình nóng nảy, lời nói tuy thô lỗ, nhưng ý thì không thô lỗ, hơn nữa đúng là vì nghĩ cho hắn, Lục Thời Nghiễn không phải người không biết tốt xấu, hắn rất hiểu tình cảm của Hạ nhị ca.

Hôm nay hắn cũng biết hắn không nên lên núi, chỉ là, hắn không nhịn được.

Sau này còn nhiều thời gian, nhưng bây giờ, thời gian dành cho hắn cũng không còn nhiều...

Chỉ là lời này hắn không có cách nào nói với Hạ nhị ca, chỉ thật lòng cảm ơn ý tốt của Hạ nhị ca.

Hôm nay đường núi không dễ đi, bọn họ cũng không đi lên núi quá sâu, không bao lâu đã đến chân núi.

Lúc đi về thôn, Hạ nhị ca đột nhiên nghĩ đến điều gì đó: "Đúng rồi Trần Hi, trời vừa đổ mưa, mấy ngày nữa hai người mới có thể chuyển nhà đúng không?"

Xe cộ trên đường bùn rất khó đi.

Chứ đừng nói là vào thành xa như vậy.

Trần Hi ừ một tiếng: "Vốn định hôm nay chuyển nhà, nhưng không phải trời mưa sao, phải đợi vài ngày mới thông xe được."

Hạ nhị ca gật đầu: "Đúng là như vậy."

Thập Bát Nương cũng ở một bên nói, đường không dễ đi.

Lục Thời Nghiễn không nói gì, cúi đầu đi qua một bên, không ai chú ý tới bàn tay buông thõng bên người của hắn khi Hạ nhị ca nhắc tới chuyện Trần Hi chuyển nhà, bỗng nhiên siết chặt lại.

"Nhưng việc kinh doanh trong thành không thể dừng, còn cửa hàng cũng phải tiếp tục dọn dẹp, không thể thiếu người." Nàng lại nói: "Vì vậy ta định ngày mai cùng cha vào thành trước, những thứ khác không tiện mang thì đợi trời quang đãng, rồi về chuyển sau. Dù sao phần lớn đồ đạc đã chuyển đến cửa hàng, ta và cha đi bộ vào thành cũng không sao."

Lời này quả thật cũng có lý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-181.html.]

Hạ nhị ca và Thập Bát Nương liên tục gật đầu, Lục Thời Nghiễn nghe nói như thế, không nhịn được ngước mắt nhìn Trần Hi.

Cảm nhận được có người nhìn mình, Trần Hi ngạc nhiên ngẩng đầu.

Kết quả chỉ thấy Hạ nhị ca vùi đầu đi đường và Lục Thời Nghiễn cụp mắt lạnh lùng như không nghe thấy nàng nói chuyện.

Về phần Thập Bát Nương, nàng đứng không đúng hướng, ánh mắt vừa rồi là từ phía trước truyền tới.

Hạ nhị ca cảm thấy nàng mạnh mẽ, nhìn nàng một cái?

Dù sao cũng không thể là Lục Thời Nghiễn được.

Nàng cũng không nói gì, hắn cũng không có lý do nhìn nàng chằm chằm.

"Vậy khi các ngươi cần chuyển đồ, hãy báo trước cho ta biết, ta sẽ đến giúp, đừng ngại ngùng gì cả." Hạ nhị ca đi qua đoạn dốc cuối cùng, nói với Trần Hi.

Trần Hi cười gật đầu: "Ai, yên tâm đi, chắc chắn sẽ không quên nói với huynh đâu."

Hạ nhị ca có sức lực lớn như vậy, một người có thể gánh vác công việc của cả ba người nhà nàng, có hắn ta giúp đỡ thật sự tiết kiệm được rất nhiều công sức.

Mấy người chân sâu chân cạn mang theo bùn đầy chân, từ trên núi đi xuống.

Lúc đến cửa thôn, Hạ nhị ca muốn đến Lục gia để đưa đống trúc cho Lục Thời Nghiễn trước, Trần Hi liền tự giác tiến lên nhận lấy cái gùi của mình từ trong tay Hạ nhị ca, vốn là sợ lúc xuống núi không tiện, Hạ nhị ca mới giúp nàng cầm, hiện tại đều đã xuống núi, cũng đã tới cửa thôn, khẳng định phải tự mình cầm lấy.

Hạ nhị ca cũng không thèm để ý, sau khi đưa cho nàng, Trần Hi đang muốn nói lời tạm biệt với Thập Bát Nương, chợt nghe thấy bùm một tiếng, Lục Thời Nghiễn đang mở cửa, trực tiếp té xỉu trên mặt đất.

Chìa khóa trong tay hắn cũng rơi xuống đất, phát ra tiếng kêu lanh lảnh.

Trần Hi: "...?"

Nàng quay đầu nhìn Lục Thời Nghiễn té xỉu trên mặt đất, sửng sốt một chút, lúc này mới vội vàng đặt cái gùi trong tay xuống đất, sải bước tiến lên: "Sao vậy?"

Hạ nhị ca khiêng một bó trúc, không tiện hành động, nhưng cũng nhanh chóng đặt trúc xuống bên tường và đến xem xét.

Loading...