Thấy Hạ nhị ca thay đổi sắc mặt muốn từ chối, Trần Hi lập tức lại nói: "Hạ nhị ca ngươi đừng nóng vội, nghe ta nói xong đã, món gà bát bát không phải là món ăn có cách điều chế tuyệt mật gì, ngày sau trong thành khẳng định cũng sẽ có nhà khác làm theo, đến lúc đó sẽ làm nhiều hơn, lượng ống trúc cần dùng cũng sẽ nhiều hơn một chút, đến khi đó những ống trúc này có thể bán cho người khác, ta cũng sẽ tăng giá bán đi, như vậy có thể kiếm thêm chút tiền trung gian, cũng không thể để tiền gì cũng để cho một mình ta kiếm được, thời gian lâu dài, làm không được đâu."
"Hơn nữa, đến lúc đó số lượng càng lúc càng lớn, số lượng Hạ nhị ca phụ trách kiểm định cũng sẽ càng ngày càng nhiều, không có thời gian đi làm cái khác, có thể ngay cả chuyện trong nhà cũng bị chậm trễ, cũng không thể để cho Hạ nhị ca uổng công vất vả được..."
"Thêm nữa, một khi liên quan đến tiền bạc, có người sẽ khó chịu, tâm tư sai lệch cũng nhiều, Hạ nhị ca phải xử lý đủ các loại chuyện,còn cả mối quan hệ xã hội, thực sự tốn không ít công sức, không nhẹ nhàng, thoải mái như lên núi chặt trúc, cưa trúc, làm ống trúc đâu, cái giá này ta còn cảm thấy trả cho Hạ nhị ca là ít đấy chứ."
Nói xong Trần Hi lại nói: "Điểm tâm của Thập bát nương cũng cần Hạ nhị ca xuất lực giúp đỡ đấy, thời gian của Hạ nhị ca cũng rất quý giá, ta không thể ích kỷ như vậy, ỷ vào Hạ nhị ca trượng nghĩa, liền không biết xấu hổ, không cần mặt mũi, liều mạng sai khiến Hạ nhị ca giúp nhà ta làm việc được, vậy việc làm điểm tâm của Thập Bát Nương phải làm sao bây giờ?"
Một câu không biết xấu hổ này của nàng, đã chọc cho Hạ nhị ca cùng Thập Bát Nương đều cười phá lên
Lời nàng nói đúng là lời nói thật, liên quan đến lợi ích của bản thân, người trong thôn có đôi khi rất khó chịu, Trần Hi lại là một cô gái nhỏ, cho dù hiện tại tính tình mạnh mẽ một chút, nhưng người khác thấy nàng là một tiểu cô nương, cũng luôn cảm thấy nàng là người dễ bị bắt nạt cho nên muốn bắt nạt nàng.
Nhưng mà Hạ nhị ca thì khác.
Hắn ta cao lớn vạm vỡ, lại thường xuyên lên núi săn bắn, ai dám giở trò trước mặt hắn ta, chỉ cần một cú đ.ấ.m là lập tức yên ổn, thành thật lại ngay.
Việc này, Hạ nhị ca là lựa chọn tốt nhất.
Quan trọng nhất là, nàng tin tưởng Hạ nhị ca.
Đó mới là điều quan trọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-162.html.]
Người khác có thể sẽ hãm hại nàng, tính kế nàng nhưng Hạ nhị ca thì không.
Hạ nhị ca cũng nghe ra thâm ý mà Trần Hi không nói ra khỏi miệng, suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn gật đầu.
"Nếu có ai đào được măng tre hay nấm rừng." Trần Hi lại nói: "Ta cũng nhận, mấy ngày nữa chúng ta sẽ dọn đi, không thường xuyên trở về, Hạ nhị ca cũng thay ta thu mua một chút, cùng đưa qua với ống trúc là được... Đến lúc đó xe lừa nhà ta sẽ không thường dùng nữa, để lại cho Hạ nhị ca dùng để giao hàng."
Nói như vậy, Thập Bát Nương đi vào thành cũng không cần đi nhờ xe của người khác, buổi sáng Hạ nhị ca giao hàng cũng có thể đưa Thập Bát Nương đi, như vậy thuận tiện hơn rất nhiều.
Bất luận nhìn thế nào, đều là hai huynh muội Hạ nhị ca chiếm tiện nghi lớn.
Nhưng Trần Hi lại cảm thấy, đây là đôi bên cùng có lợi, nàng cũng chiếm được lời!
"Chẳng qua là." Trần Hi nghĩ nghĩ còn nói thêm: "Có một người ta sẽ không thu mua của hắn ta."
Hạ nhị ca nhướng mày: "Ai?"
Trần Hi: "Lý Trụ."
Người kia có phẩm hạnh quá kém, cho dù hắn ta khắc hoa lên ống trúc, bán nửa giá, nàng cũng không thu mua của hắn ta.
Hạ nhị ca lập tức gật đầu: "Yên tâm."
Hắn ta không chỉ không nhận, còn nói rõ ràng với mọi người, ai dám len lén giúp Lý Trụ, dùng ống trúc Lý Trụ làm làm giả là ống trúc do mình làm ra rồi lén chia tiền với Lý Trụ, thì cả những thứ của người đó hắn ta cũng sẽ không thu mua nữa.