Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Vào Văn Mỹ Thực, Vị Hôn Phu Cũ Hắn Lại Giả Vờ Nhu Nhược - Chương 146

Cập nhật lúc: 2025-07-01 03:39:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Hi quả thật rất vui vẻ.

Khánh Phương Lâu có danh tiếng lớn như vậy, liên quan đến họ, hơn nữa lại là mối quan hệ này, danh tiếng tự nhiên tăng vọt.

Đoán chừng qua vài ngày nữa sẽ càng nhiều người biết, việc này còn hiệu quả hơn việc nàng cầm loa đi khắp nơi rao quảng cáo.

Nếu đổi lại là nàng, có lẽ nàng cũng muốn đến góp vui nếm thử một chút.

Thập Bát Nương tỉnh táo lại, cũng lập tức suy nghĩ cẩn thận mối quan hệ lợi hại trong đó.

Hai mắt nàng ấy tỏa sáng, Trần Hi nháy mắt với nàng ấy.

Thập Bát Nương: "..." Trần Hi cũng thật thông minh!

Mặc dù đến lúc đó sẽ có hiệu quả tương tự, nhưng ngày khai trương lại bị ảnh hưởng thì sao?

Kinh doanh ai cũng mong có ngày khai trương thành công, nàng thực sự vẫn có chút lo lắng về ngày khai trương.

Hiện tại thì tốt rồi, Khánh Phương Lâu rốt cục đã tung ra món gà bát bát, vận may của nàng thật sự tốt, ngay ngày hôm sau đã có thể giải quyết sóng gió như dự đoán, lại còn quảng bá cho cửa tiệm một cách hoàn mỹ.

Điều này đúng như kịch bản nàng đã tưởng tượng!

Không ngờ, một người chỉ là vai phụ pháo như nàng lại có thể được đãi ngộ như vậy, Trần Hi vui mừng không tả xiết.

Thập Bát Nương sau khi bình tĩnh một lúc, chợt nghĩ đến một vấn đề: "Nếu Khánh Phương lâu bên kia nhận ra, sau đó tìm ngươi gây phiền toái thì phải làm sao bây giờ?"

Trần Hi tiến đến bên tai nàng ấy, nhỏ giọng nói: "Công thức là ta tặng miễn phí, dùng hay không là quyền của họ. Hơn nữa, rõ ràng là ta bán gà bát bát trước. Nếu bọn họ không muốn liên quan đến ta, hoàn toàn có thể chọn không đưa món này ra. Một khi đã đưa ra, họ phải chấp nhận việc bị so sánh, điều này chắc chắn họ hiểu rõ."

Đây chính là dương mưu của nàng.

Khánh Phương Lâu là một tửu lâu lớn như vậy, nếu ngay cả chút quyết đoán này cũng không có thì nàng đã nhìn lầm họ rồi.

Tuy nhiên, nàng nghĩ Triệu Tử Kỳ có thể tìm đến nàng chỉ vì một bữa cơm ở Thịnh phủ thì hẳn là không đến mức không có đầu óc như vậy.

Thập Bát Nương càng thêm bội phục Trần Hi.

Nàng cư nhiên lúc đó đã nghĩ tới loại tình huống này rồi!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-146.html.]

"Trần Hi vui vẻ nói: "Đừng nhìn ta như vậy, làm ta rất xấu hổ đó."

Thập Bát Nương nở nụ cười: "Có gì mà ngượng ngùng, ngươi vốn đã rất lợi hại rồi."

Được nữ chính khích lệ chân thành như thế, so với việc mượn danh tiếng Khánh Phương Lâu để tuyên truyền cửa hàng nhà mình còn làm cho Trần Hi vui vẻ hơn.

Dọc trên đường đi khóe miệng của nàng không hề hạ xuống.

Cho đến khi trở lại thôn Bình Sơn, Thập Bát Nương và Hạ nhị ca muốn đi hái rau, sau khi Trần Hi vẫy tay tạm biệt bọn họ, mới ngồi xe lừa vào cửa thôn, chợt nghe thấy Lục Thời Nghiễn luôn nhìn nàng không có gì, đứng ở cửa đột nhiên mở miệng, gọi nàng:

"Trần Hi, ta có chuyện muốn nói với ngươi."

Trần Hi đang vui vẻ tính toán trong lòng xem tối nay nên làm món gì để ăn mừng một chút: "...?"

Nàng quay đầu lại thì thấy đôi mắt trong veo đen láy của Lục Thời Nghiễn, đang nhìn chằm chằm vào nàng.

Còn vẻ mặt thì thâm trầm.

Trần Hi: "..."

Trần Hi cảm thấy rất kỳ quái.

Lục Thời Nghiễn không phải chỉ cần nhìn nàng một cái cũng đã giống như làm hỏng mắt hắn sao, trước giờ hễ vô tình đối diện ánh mắt, y lập tức dời mắt đi, hoàn toàn phớt lờ nàng.

Ngay cả ngày hôm qua cũng là như vậy.

Hôm nay có chuyện gì vậy?

Không chỉ không làm bộ không nhìn thấy nàng mà còn trực tiếp nhìn thẳng vào mắt nàng nữa.

Sao còn mở miệng nói chuyện với nàng?

Hơn nữa còn là hắn chủ động mở miệng?

Sao lúc này hắn lại đúng lúc đứng ở trước cửa, không phải là nghe được động tĩnh của xe lừa nhà nàng, cố ý đứng ở nơi này chờ nàng đấy chứ?

Hắn muốn làm gì?

Có chuyện muốn nói với nàng, nói cái gì vậy chứ?

Trần Hi cực kỳ nghi hoặc, bởi vì quá mức nghi hoặc khó hiểu, trong lúc nhất thời trên mặt nàng chỉ còn lại vẻ ngẩn ngơ, không có bất kỳ phản ứng gì, chỉ nhìn thẳng vào hắn.

Loading...