Tam Hào vỗ đùi: "Ta cũng quên hỏi ngươi, chúng ta là lên núi từ miếu Thành Hoàng bên kia.”
“Không có việc gì: " Trần Hi nói: "Lát nữa ta sẽ đi đến bên ngoài huyện học, ngươi cũng có thể mang theo công tử nhà mình đến ăn.”
Tam Hào gật đầu: "Chỉ có thể như vậy thôi, ngày hôm qua kết bạn cùng rất nhiều học sinh, ta còn thề son sắt, kết quả, cái gì cũng không có để ăn, thiếu chút nữa là bị đánh."
Bị đánh thì quá khoa trương, chẳng qua là chuyện cười giữa những người trẻ tuổi, Tam Hào cũng quen thuộc với Trần Hi, nói chuyện hơi tùy ý một chút.
Đương nhiên hắn ta còn có những chuyện chưa nói ra, Trần Hi lại càng không biết, chính là, Liễu Tam Nương mua hơn hai mươi phần gà bát bát mang lên núi, sau đó chia cho không ít tiểu thư và phu nhân, mọi người nhao nhao hỏi thăm, không ít người đều biết được danh hiệu gà bát bát của Trần Ký, dự định chờ lúc xuống núi cũng mua một ít, nhưng Liễu Tam Nương lại xuống núi trước, mua hết gà bát bát của Trần Ký, dẫn đến việc sau khi các tiểu thư phu nhân xuống núi, ngay cả một bóng người cũng không nhìn thấy, chỉ ngửi thấy mùi cay còn sót lại trong không khí, trong lúc nhất thời không ít người đều cảm thấy tiếc nuối.
Nhưng bí mật này cũng không thể duy trì quá lâu, rất nhanh Trần Hi đã biết.
Bởi vì nàng phát hiện hôm nay có không ít nha hoàn nhà giàu đi ra mua gà bát bát, vừa ra tay đã mua số lượng rất nhiều.
Một vài người đầu tiên đến mua nàng cũng không có phát hiện, nhưng sau khi có nhiều người lại đến, nàng mới hỏi thăm một chút, chuyện này vừa hỏi thì Trần Hi mới biết được, ngày hôm qua Liễu Tam Nương lại ngoài ý muốn giúp nàng một phen, để cho nàng nổi danh trong giới tiểu thư phu nhân.
Trần Hi mừng rỡ.
Đây đâu phải là quý nhân Thịnh phủ, rõ ràng chính là quý nhân của nàng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-128.html.]
Nàng quyết định, chờ đến khi mang dầu ớt đến cho Liễu Tam Nương, nàng sẽ chuẩn bị thêm cho nàng ấy một vài thứ khác để tạ ơn.
Buổi sáng làm ăn cực kỳ phát đạt, còn đặc biệt bán được món gà bát bát nhiều tiền lời nhất, Trần Hi thu tiền mà không ngậm miệng lại được, chờ bên này bận rộn xong, chuẩn bị đi đến huyện học, Trần Hi suy nghĩ một chút, lấy một cái bàn nhỏ, dùng que củi đã đốt viết địa chỉ cửa tiệm và thời gian khai trương.
Tam Hào tuy rằng tính tình có phần nghịch ngợm, nhưng lại rất thật thà, hắn ta nói hôm qua có rất nhiều học sinh không mua được, chắc chắn không phải nói dối, thế là nàng nhân cơ hội này để quảng bá tiệm mới cho đám người đọc sách kia.
Nhưng que củi viết lên nhìn đúng là xấu quá, tối nay về nàng sẽ dùng bảng gỗ làm một tấm biển thông báo đàng hoàng!
Buổi trưa bên ngoài huyện học, Tam Hào mang theo công tử còn có bạn tốt cùng trường của công tử đến Trần Ký thưởng thức gà bát bát, nhìn thấy bảng thông báo này, liền cười không ngớt.
"Trần lão bản, ngươi sắp mở tiệm lớn rồi, còn hợp tác với Khánh Phương Lâu hợp tác, bảng thông báo lại thế này..." Tam Dao đùa hỏi.
Trần Hi đương nhiên sẽ không thừa nhận mình đã quên chuẩn bị trước, chỉ là tạm thời nghĩ ra nên mới dùng những thứ có sẵn này, giả vờ huyền bí nói: "Đây là đại đạo chí giản, vật tận kỳ dụng."
Tam Hào vẫn cười vui vẻ, ngược lại các học sinh trẻ tuổi cảm thấy lời giải thích này của Trần Hi rất thú vị.
Hơn nữa gà bát bát này nhìn thôi đã thấy ngon rồi, lại còn dùng ống trúc văn nhã như vậy để đựng đồ ăn,hương vị thơm ngon, một số người còn biết việc Thịnh phủ mời đầu bếp bên ngoài về, cho nên đã khen phụ họa vài câu.
Trong huyện học, phần lớn là con cháu nhà giàu, đám người Lâm Tri Lạc vừa đứng về phía Trần Ký, lập tức thu hút không ít người chú ý.
Mọi người đều thích tham gia náo nhiệt, hơn nữa mùi thơm cay nồng khiến người ta thèm thuồng, chẳng mấy chốc đã có một đám học trò vây quanh, tò mò xem rốt cuộc là bán món gì.