Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con - Chương 558

Cập nhật lúc: 2025-06-24 12:32:52
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau đó ông ta lại sai người dặn dò, hôm nay chuẩn bị rượu ngon thịt béo, để tướng sĩ được ăn một bữa no nê!

Đến tối.

Bên ngoài doanh trại nổi lửa trại bập bùng.

Không ít trâu bò vừa mới mổ được đưa lên nướng.

Cố Tâm Nguyệt và Tống Thanh Hoan hiếm khi cùng nhau ra ngoài dự tiệc, vất vả lắm mới đến được đích, tâm trạng cả hai cũng rất tốt.

Cố Tâm Nguyệt vui vẻ ăn thịt dê nướng, húp chén canh thịt bò nóng hổi, hai mắt bất giác sáng lên. Phải nói là, thịt trâu bò ở nơi biên ải này đặc biệt ngon.

Có lẽ là do giống khác nhau, nên thịt rất thơm ngon.

Nếu nàng có thể mua nhiều một chút mang về kinh thành, chắc chắn sẽ gây được tiếng vang.

Trong thư của Lục Uyên, Diệp tướng quân đã nghe được rất nhiều lời khen ngợi của hắn dành cho vị kỳ nữ này, hôm nay gặp mặt, mới thấy nàng quả nhiên không phải nữ tử tâm thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-558.html.]

Thấy nàng dường như rất thích thịt trâu bò ở đây, ông ta bèn lên tiếng: "Những ngày này, Tống phu nhân ở đây, nhất định phải thử cho kỹ thịt trâu bò ở đây. Nơi này tuy nghèo khó, nhưng thịt trâu bò nuôi ở đây còn ngon hơn ở kinh thành không biết bao nhiêu lần."

"Chỉ tiếc là trâu bò ở đây tuy ngon, nhưng vì nơi này quá hẻo lánh, thương nhân không muốn đến thu mua, hoặc là đường xá xa xôi, giá thịt bán ra quá thấp. Tuy nhiên, cho dù như vậy, thì trước đây chăn nuôi trâu bò, cuộc sống của người dân cũng tạm coi như có thể sống qua ngày."

"Chỉ hận là, thời gian trước, người dân chúng ta bị mất rất nhiều trâu bò, đều là do bọn người La Ha ở Tây Bắc gây ra! Mà giờ đây, ngay cả nơi chăn thả gia súc của người dân ở đây cũng đã bị bọn người La Ha chiếm mất, haizl"

"Bây giờ nếu bảo người dân không chăn nuôi trâu bò, chuyển sang trồng trọt, e rằng càng khó khăn hơn. Trước đây chúng ta không phải là chưa từng thử, chỉ là giống cây trồng ở Trung Nguyên khi mang đến đây lại rất khó thu hoạch! Hơn nữa, ở đây chúng ta gần như không có ruộng đất màu mỡ."

Nghe vậy, Tống Dập và Cố Tâm Nguyệt nhìn nhau, cùng nhìn về phía Diệp tướng quân đang ngôi trong bàn tiệc.

Chỉ thấy tuy ông ta chỉ mới ngoài 40 tuổi, nhưng hai bên thái dương của ông ta đã bạc trắng, làn da trên mặt vì thường xuyên chinh chiến mà rám nắng, thô ráp, nếp nhăn trên trán hiện rõ. Tống Dập đặt đũa xuống, nghiêm mặt nói: "Lo lắng của Diệp tướng quân, chúng ta đều rõ. Có lẽ thái tử điện hạ vì muốn giữ bí mật, nên trong thư không nói rõ với người. Lần này chúng ta đến đây, không chỉ là để đưa lương thực, mà điều quan trọng hơn, là muốn tìm cách gieo trông lương thực ở đây."

Cố Tâm Nguyệt tiếp lời: "Dọc đường đi, chúng ta vẫn luôn quan sát thổ nhưỡng ở đây. Tây Bắc khô hạn, ít mưa, đất đai chủ yếu là đất cát, quả thực không bằng đất đai màu mỡ ở Trung Nguyên, nhưng không phải là không thể trồng trọt, chỉ cần tìm được loại cây trông phù hợp."

Nghe vậy, Diệp tướng quân lập tức đứng bật dậy, sau đó vội vàng hỏi: "Tống đại nhân, Tống phu nhân nói vậy là thật à?”

Ngô Phi Vũ ngồi bên cạnh cười ha hả: "Diệp tướng quân, tỷ tỷ và tỷ phu của ta đặc biệt đi vòng qua Thanh Châu một chuyến, chính là vì muốn vận chuyển giống tốt đến đây. Không chỉ vậy, chúng ta còn mang theo cả những người giỏi giang, am hiểu về những loại cây trông này."

Nghe vậy, sắc mặt Diệp tướng quân càng thêm vui mừng, chỉ là vẫn còn vài phần không dám tin.

Loading...