Từ sáng sớm, đông cung đã bắt đầu nhộn nhịp, cung nữ thái giám ra ra vào vào.
Mọi người đang bận rộn bày trí yến tiệc trong chính điện, chỗ ngồi được chia làm hai, hai bên trái phải được bày trí riêng biệt.
Khách được mời hôm nay cũng được chia thành hai nhóm.
Một nhóm là các vị đại thần trong triều, nghe nói thái tử điện hạ được hoàng thượng ban chỉ, tự mình hạ thiếp mời các vị đại thần đến dự tiệc.
Một là để cùng đón năm mới, an ủi vất vả của các vị đại thần trong một năm qua.
Hai là nghe nói thái tử đã tìm được một số loại rau củ quả hiếm có từ bên ngoài, muốn mời các vị đại thần đến dùng bữa, tiện thể làm thơ uống rượu.
Các vị đại thần cho rằng thái tử điện hạ vừa mới nhậm chức, có thể hắn đang nghĩ cách để thu phục lòng người.
Bọn họ chỉ cười thầm, không coi là chuyện to tát.
Nhưng hoàng thượng đã lên tiếng, chắc chắn bọn họ phải nể mặt, dù sao cũng chỉ là ăn một bữa cơm.
Nhóm còn lại là các thương gia nổi tiếng trong kinh thành. Tuy rằng trong số các thương gia có không ít hoàng thương, thường ngày cũng tiếp xúc với không ít quan lại. Nhưng cơ hội được Thái tử điện hạ đích thân mời như thế này thật sự chưa từng có, huống chỉ những vị đại thần kia ở kinh thành thường ngày còn nhìn người khác bằng nửa con mắt, vốn dĩ đã không ưa gì những thương nhân như bọn họ.
Nay nghe nói có cơ hội như Vậy, bọn họ vậy mà cũng có thể cùng thái tử điện hạ và các vị đại thần tham dự yến tiệc. Đặc biệt là nghe nói vị tân khoa trạng nguyên năm ngoái cũng sẽ có mặt, sẽ cùng mọi người làm thơ uống rượu. Mọi người đều vui vẻ đồng ý, trong lòng âm thầm mong đợi. Lúc hai nhóm người đến đông đủ, yến tiệc chính thức bắt đầu.
Ban đầu, quả thật yến tiệc chẳng có gì khác thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-546.html.]
Cho đến khi Tống Dập làm hai bài thơ ca ngợi binh sĩ biên cương, thì không khí mới trở nên sôi nổi.
Là con dân Bắc Việt Quốc, vừa nghe kể về chiến trường biên ải ác liệt, ai nấy đều âm thầm sục sôi khí thế.
Ngoại trừ vẻ mặt của vài vị đại thần chủ trương hòa thân ra, thì những người còn lại đều lên tiếng tán dương.
Cộng thêm việc rất nhiều văn nhân thi sĩ đứng lên ca ngợi, bầu không khí yến tiệc đã được đẩy lên cao trào.
Ngay lúc đó, từ chỗ ngồi của các thương nhân, một vị thương nhân trẻ tuổi bất ngờ đứng dậy: "Tiểu dân Tần Tranh, đến kinh thành chỉ mới vài năm, được hoàng ân che chở, đều nhờ binh lính nơi biên ải lấy m.á.u thịt đổi lấy thái bình, tiểu dân mới có thể yên tâm buôn bán ở kinh thành, tuy không phải đại phú đại quý, nhưng cũng muốn góp chút sức mọn, nguyện hiến 3000 lượng bạc cho tướng sĩ nơi biên ải, không thể để anh hùng của chúng ta phải bụng đói ra trận!"
Hắn vừa dứt lời, chỗ ngồi của các thương nhân liền như nổ tung.
Rất nhiều người từng nghe danh Tần Tranh, mặc dù hắn mới đến kinh thành không lâu nhưng rất nhanh đã có chỗ đứng vững chắc.
Hơn nữa hắn dựa vào bản lĩnh của mình, liên tiếp đưa ra những món ăn mới ở tửu lâu, buôn bán ngày càng phát đạt.
Không ít người có ý muốn lôi kéo hắn.
Lúc này nghe hắn chủ động quyên góp, bọn họ lại bất chợt liên tưởng đến mục đích thái tử bỗng nhiên cho gọi bọn họ đến.
Mọi người bỗng nhiên đều ngộ ra.
Thì ra yến tiệc này còn có ý nghĩa này.
Nếu đều phải rút bạc, chi bằng bọn họ tranh thủ tạo ấn tượng tốt mà chủ động dâng lên. Biết đâu có thể được thái tử điện hạ để mắt, cũng coi như tạo dựng chút danh tiếng ở kinh thành.