Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con - Chương 538

Cập nhật lúc: 2025-06-24 12:32:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi người gật đầu: "Có lẽ là hoàng thượng cảm thấy ngươi tài hoa hơn người, vừa hay thái tử cũng đang cần một vị phu tử mà thôi!"

Tuy trong lòng mọi người đều dâng lên nghi ngờ, nhưng cũng không tiện nói thêm, chỉ có thể đợi Tống Dập vào cung rồi tính sau. ...

Ba ngày sau.

Tống Dập mặc quan phục trong cung ban tặng, sáng sớm đã đến đông cung.

Trong cung phái tiểu thái giám họ Trương dẫn Tống Dập đến điện Văn Hoa, hắn dặn dò tỉ mỉ một hồi, lại dặn Tống Dập ở trong điện chờ đợi, rồi mới rời đi.

Chưa đợi được bao lâu, Tống Dập đã nhìn thấy một bóng người thiếu niên trẻ tuổi từ phía xa, được mọi người vây quanh đi về phía này.

Bóng dáng càng ngày càng gân, càng ngày càng quen thuộc.

Chờ đến khi mọi người đến trước điện, Tống Dập mới nhận ra người tới lại chính là... - Tiểu Lục!

Tuy trong lòng vô cùng chấn động, nhưng hắn vẫn nhanh chóng điều chỉnh lại biểu cảm trên mặt, sau đó chắp tay hành lễ về phía người nọ.

Lục Uyên nhìn thấy người thân lâu ngày không gặp trước mặt, hắn đè nén sự xúc động trào dâng trong lòng, khẽ mân mê chiếc nhẫn trên tay, thản nhiên nói với Tống Dập: "Tống thiếu sư miễn lễ."

Sau đó hắn lại sai thái giám giới thiệu qua loa từng người một cho mọi người, những người đi theo sau Lục Uyên lúc nãy phần lớn đều coi như là đồng liêu của Tống Dập, Tống Dập lần lượt gật đầu chào hỏi mọi người.

Công việc hôm nay của hắn khá đơn giản, chỉ cân làm quen và tìm hiểu bài vở của thái tử những ngày trước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-538.html.]

Chờ đến giờ thân, các đồng liêu lần lượt tan xuất cung.

Tống Dập thong thả chậm rãi ở lại đến cuối cùng, chờ mọi người đều đã đi gần hết, Trương tiểu công công lúc sáng dẫn hắn vào mới đi tới: "Tống thiếu sư, thái tử có lời mời ngài đến thư phòng một chuyến, thái tử nói lúc nãy thiếu sư giảng có mấy chỗ người còn chưa hiểu rõ lắm, muốn mời thiếu sư qua đó giảng giải thêm."

Tống Dập khẽ gật đầu, trên mặt không lộ ra chút ngạc nhiên nào: "Được, phiền công công dẫn đường. "

Chờ Tống Dập vào thư phòng, liên nhìn thấy trong thư phòng rộng lớn, Tiểu Lục đang ngồi ngay ngắn ở ghế trên, cầm một quyển sách chăm chú đọc.

Thấy Trương công công đã dẫn người tới, lúc này hắn mới hơi nghiêng đầu ra khỏi trang sách: "Được rồi, các ngươi lui hết xuống đi."

Khi thái tử thỉnh giáo người khác dạy bảo vẫn luôn không thích có hạ nhân hầu hạ bên cạnh, Trương tiểu công công hiểu ý hắn, liền lui ra ngoài, sau đó đóng cửa thư phòng lại.

Sau khi hạ nhân lui hết, Lục Uyên mới buông quyển sách trong tay xuống, lộ ra nụ cười ranh mãnh: "Cô phụ, ngươi có bất ngờ không?"

Cả ngày hôm nay, trong lòng Tống Dập vẫn luôn âm thầm ngạc nhiên trước sự trưởng thành và thay đổi của Cố Tiểu Lục.

Rõ ràng hắn chỉ mới 12,13 tuổi, mà như trong phút chốc đã trở thành người lớn.

Lúc này không có người ngoài, thấy hắn cuối cùng cũng buông bỏ sự câu nệ, lộ ra nụ cười hồn nhiên vô tư như mọi khi, Tống Dập bỗng nhiên cảm thấy, Cố Tiểu Lục của trước kia dường như đã trở lại.

Hắn không khỏi cong môi cười nói: "Quả thực đã bị ngươi dọa cho sợ hãi hai lần, lần trước là ngươi bỗng nhiên bị người ta mang đi, còn có chính là lần này."

Nhớ tới chuyện rời đi không từ biệt trước kia, Lục Uyên bỗng nhiên có chút khó chịu: "Lúc trước ta bỗng nhiên bị người ta mang đi, chắc gia gia và nãi nãi đã bị dọa sợ rồi?"

"Cũng hơi lo lắng, sau khi ngươi đi, chúng ta dò la được tin tức ngươi đến kinh thành, liền lập tức đến kinh thành, cũng có đi tìm ngươi, không ngờ ngươi lại ở đây, trách không được lại không dò la được tin tức gì." Tống Dập giải thích.

Loading...