Mọi người xôn xao bàn tán về vị tân khoa trạng nguyên không biết từ đâu bỗng nhiên xuất hiện này.
Xét cho cùng, những tài tử có tiếng tăm ở kinh thành quả thật cũng có vài người, nhưng rất ít người từng nghe thấy cái tên Tống Dập này.
Thường dân bá tánh lại càng chỉ quan tâm ai là người đỗ trạng nguyên, lúc thi Hội cũng chẳng có mấy ai chú ý xem trên bảng có những ai.
Bỗng nhiên nghe nói kinh thành xuất hiện một nhân vật lợi hại như vậy, mọi người không khỏi tò mò dò hỏi lai lịch của vị trạng nguyên lang này.
Tiếp đó, lại nghe người ta đồn, hắn là người liên tiếp đỗ ba kỳ thị, kỳ thi nào cũng đều đứng nhất.
Cũng có người nói, mặc dù hắn xuất thân hàn vi, mới đến kinh thành, nhưng người nhà lại mở tiệm lẩu và cửa hàng dưỡng nhan đang rất nổi tiếng ở kinh thành.
Lại có người nói, hắn là cháu ngoại của Hầu phủ, có người từng tận mắt nhìn thấy Hầu phu nhân đến thăm.
Đối mặt với vị trạng nguyên lang có thân thế ly kỳ như vậy, mọi người đều không khỏi hiếu kỳ, ai cũng muốn chen lên phía trước một chút để được chiêm ngưỡng phong thái của hắn. Thấy trạng nguyên lang bắt đầu cưỡi ngựa du ngoạn, mọi người bèn nhao nhao đi theo ra phía ngoài cửa Chính Dương.
Những người đứng gần mới có thể nhìn thấy dung mạo của trạng nguyên lang, chỉ thấy gương mặt hắn như ngọc, mày như họa, trên người cài hoa dắt đỏ, tựa như tiên nhân bước ra từ trong tranh.
Mọi người không khỏi lại bắt đầu trầm trồ khen ngợi.
"Trời ơil Chưa từng thấy vị trạng nguyên lang nào tuấn tú như vậy!"
"Cho ta biết tất cả tin tức về vị trạng nguyên lang này!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-534.html.]
"Công tử tuấn tú như vậy từ đâu đến thế này! Thật đáng tiếc, nghe nói hình như hắn đã thành thân rồi!"
"Còn nói gì đến thành thân hay chưa, hài tử cũng đã có hai đứa rồi kìal”
"Chậc chậc, về sau kinh thành lại có thêm một nhân vật truyền kỳ rồi!"
"Các ngươi còn chưa biết à, vị trạng nguyên lang này vừa rồi đã được hoàng thượng đích thân phong làm thái tử thiếu sư rồi đấy!"
"Thái tử? Chẳng phải là vị thái tử mới được lập vào mùa đông năm ngoái đó à? Chậc chậc, còn trẻ như vậy mà đã được làm lão sư của thái tử rồi!" Mọi người vừa xôn xao bàn tán, vừa theo sau tuấn mã của trạng nguyên lang du ngoạn, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.
Có mấy người thấy chen chúc mãi không vào được bên trong, bèn bỏ cuộc, quay người đi đến tiệm lẩu Cố thị.
Lúc này, ở tiệm lẩu, Cố Tâm Nguyệt và mọi người đang bận rộn dọn dẹp, vốn định đóng cửa tiệm sớm một chút để ra ngoài xem náo nhiệt.
Ai ngờ đâu, chỉ trong chớp mắt, bỗng chốc có không ít những gương mặt xa lạ tràn vào cửa hàng.
Cố Tâm Nguyệt và mọi người vội vàng ra xem, liền nghe thấy có người đã lớn tiếng gọi: "Ai là nương tử của Tống Dập?"
Cố Tâm Nguyệt nhìn đám người có phần hơi quá khích một cách khó hiểu, nghi ngờ lên tiếng: "Là ta, xin hỏi mọi người tìm ta có việc gì không?”
"Không có việc gì, ha ha, không nhìn thấy trạng nguyên lang, nên muốn đến xem thử nương tử của trạng nguyên lang trông như thế nào?”
"Chậc chậc, nương tử của trạng nguyên lang trông thật xinh đẹp! Quả nhiên khác với những người phàm phu tục tử như chúng ta, mũi là mũi, mắt là mắt."
"Nhìn là biết có phúc khí rồi, trách không được có thể làm nương tử của trạng nguyên lang." "Phải đấy, vừa rồi là ai nói người ta là thôn phụ nhà quê vậy? Có bản lĩnh thì đứng ra so sánh thử xeml Ta thấy đều là một đám người không ăn được nho bèn chê nho chua cả thôi!"