Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con - Chương 512

Cập nhật lúc: 2025-06-24 12:31:02
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Là ngươi? Sao ngươi lại từ phủ Thanh Châu đến đây?"

"Ta đến tìm tỷ tỷ ta, sao thế? Không chào đón ta?”

Hai người trước đây ở phủ Thanh Châu thường xuyên đấu khẩu, đã lâu không gặp, nhưng vẫn không bỏ được thói quen này.

Cố Tam Thanh thấy ngoài trời tuyết rơi dày, cũng không tiện tiếp tục cãi nhau với hắn, đành phải mời hắn vào phòng ăn.

Người còn chưa bước vào nhà, tiếng nói đã truyền vào trước: "Tỷ tỷ, ta đến ăn ké đây!"

Cố Tâm Nguyệt nghe vậy thì ngẩn người, cơ thể theo bản năng đứng lên, nhìn ra ngoài, khóe miệng bất giác hé mở.

"Hoài Cẩn, Tử Du, mau nhìn xem ai đến nào?"

Hai hài tử ngẩng đầu lên khỏi chén, đồng thanh hô lên: "Cữu cữu! Là cữu cữu đến!"

Thấy người đến là Ngô Phi Vũ, những người còn lại cũng lần lượt đứng dậy chào hỏi.

Hứa Thị cực kỳ vui mừng, vội vàng sắp chỗ cho Ngô Phi Vũ ngồi cạnh hai hài tử: "Vừa rồi ta còn đang lẩm bẩm, không biết ngươi ở phủ Thanh Châu sống thế nào? Không ngờ ngươi đã đến rồi."

"Ta đi theo phụ thân đến, vừa hay ông ấy phải lên kinh báo cáo công việc, ta liên cố ý đi theo, mấy hôm trước ta đã đến rồi, chỉ là bị phụ thân giữ lại mãi không có cơ hội ra ngoài, hôm nay ông ấy được gọi đi tham gia yến tiệc trong cung, ta mới có thể thoát thân đến tìm các ngươi." Ngô Phi Vũ giải thích. "Thảo nào, tốt lắm, đến là tốt rồi, mau ngồi xuống ăn cơm, đã lâu rồi không được ăn món tỷ tỷ ngươi nấu, chắc là nhớ lắm rồi nhỉ?" "Đúng vậy, từ khi mọi người rời đi, ta ngày nhớ đêm mong, chỉ mong được ăn món này." Ngô Phi Vũ vừa nói, vừa vội vàng gắp một miếng vịt quay bỏ vào miệng: "Ừm, ngon quá, mấy hôm trước ở phủ, ta cũng được ăn vịt quay và lẩu người ta tặng, lúc đó ta đã đoán được, nhất định là tỷ tỷ bán."

Ánh mắt Cố Tâm Nguyệt tràn đầy ý cười: "Ngon thì ngươi ăn nhiều một chút."

"Đúng vậy, ăn nhiều một chút, tối muộn rồi thì đừng về nữa, ở lại viện luôn đi."

"Được!"

Mọi người lại cùng nhau nâng chén, trong phòng ăn, tiếng cười nói vui về vang lên không dứt. ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-512.html.]

Đêm khuya, tuyết ngừng rơi.

Hoàng cung nguy nga lập tức khoác lên mình một lớp tuyết trắng dày cộp.

Trong Đông Cung rộng lớn, chàng thiếu niên đứng bên cửa sổ nhìn ra ngoài cung.

Trong điện tuy được sưởi ấm áp nhưng vẫn thiếu đi một chút hơi thở của cuộc sống.

Hôm nay tiếp đãi các vị đại thần và phụ hoàng, hắn đã vô cùng mệt mỏi, cũng đã uống không ít rượu trái cây.

Nhưng lúc này hắn lại không hề buồn ngủ, ánh mắt chỉ nhìn về phía nam thành một cách trống rỗng, như thể muốn nhìn thấu điều gì đó.

Dần dần, tâm trí hắn bắt đầu trở nên xa xăm.

Nhớ lại đêm giao thừa năm ngoái, khi đó cả nhà hắn mới đến phủ Thanh Châu đón cái Tết đầu tiên. Cố mẫu chuẩn bị rất nhiều món ngon, hắn cũng như một hài tử chưa lớn, cùng Cố Tiểu Võ nô đùa cười nói.

Mới chỉ có một năm trôi qua, mọi thứ đã thay đổi, hắn cũng bỗng chốc trở thành người lớn.

Năm mới vừa trôi qua, chớp mắt đã đến tháng hai.

Kỳ thi xuân cũng đã đến gần.

Có kinh nghiệm từ những lần thi trước, mọi người chuẩn bị cũng thuận lợi hơn.

Chỉ là lần này khác với mọi khi, lần này là thi ở kinh thành, hơn nữa lại là kỳ thi quan trọng nhất.

Kỳ thi xuân được tổ chức tại Lễ bộ, cũng được chia thành ba đợt, mỗi đợt thi ba ngày.

Thí sinh không chỉ phải tự chuẩn bị cơm nước và đèn dầu, mỗi thí sinh trong ba đợt thi này chỉ có thể ở trong phòng thi chỉ có một cái bàn.

Loading...