Nàng không muốn nói ra chuyện bản thân xuyên không đến đây, lỡ như bọn họ biết được nàng không phải là Cố Tâm Nguyệt thật, thì sẽ đau lòng đến nhường nào?
Bây giờ ngay cả nàng cũng không phân biệt rỡ, rốt cuộc là hồn phách của Cố Tâm Nguyệt trở vê? Hay là nàng đã chiếm lấy thân xác của nàng ấy?
Nàng bèn giải thích: "Chắc là ả ta coi ta là tình địch trong tưởng tượng, muốn bắt ta để uy h.i.ế.p Tống Dập."
Ba ca ca nghe xong liền siết chặt nắm đấm: "May mà ta và Tam Thanh men theo dấu vết muội để lại, một đường tìm đến bờ hồ, ai ngờ vừa lên thuyền, đã thấy muội rơi xuống nước, huynh đệ ta vội vàng nhảy xuống vớt muội lên, may mà còn kịp thời, lúc đó trong nước còn có một nữ tử, chắc là ả nữ nhân độc ác kia?"
Cố Tâm Nguyệt nghe vậy liền biết quả thực là hai ca ca đã cứu mình, liên yên tâm, sau đó nàng như nhớ ra điều gì, liền hỏi: "Vậy nhị tiểu thư cũng được ca ca cứu lên à?”
"Ai thèm cứu ả ta? Ả ta hại muội thê thảm như vậy, huynh đệ ta không đạp thêm cho ả mấy cái đã là may mắn lắm rồi." Cố Tam Thanh tức giận nói.
Nghe vậy, Cố Tâm Nguyệt liền yên lòng. Mọi chuyện đều là ả ta tự chuốc lấy, lỡ như cứu ả ta, Tam ca nói không chừng còn chuốc lấy phiền toái.
Cố Tam Thanh thấy nàng thở phào nhẹ nhõm, liền nói tiếp: "Chẳng qua lúc đó Ngô phủ cũng có gia định ở ven bờ, sau đó có hai người nhảy xuống cứu ả ta lên, nhưng nhị tiểu thư có lẽ đã bị dọa sợ, ba người ở trong nước giãy giụa một hồi lâu, lúc lên bờ đã ngất xỉu, y phục bị xé rách không ít, lúc đó trên bờ có không ít người vây xem."
Nghĩ đến cảnh tượng đó, Cố Tâm Nguyệt không khỏi chép miệng: "Nhị tiểu thư kia một lòng muốn gả cho Tần Tranh, bây giờ tự chuốc lấy kết cục như vậy, cũng coi như là đáng đời, chỉ tiếc là muội không thể tận mắt chứng kiến cảnh tượng hả hê đó."
Cố Tam Thanh suýt chút nữa thì bị nàng chọc cười: "Lúc đó muội còn đang hôn mê bất tỉnh, còn muốn xem náo nhiệt? Thật là, huynh đệ ta đưa muội lên bờ cũng không dám chậm trễ, vội vàng đánh xe về nhà, lần này thật sự là nhờ có Ngọc Nương. "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-453.html.]
Cố Tâm Nguyệt cười nói: "Được rồi được rôi, thực ra muội không sao, chắc là sợ nước quá nên mới ngất xỉu, ca đừng lo lắng nữa, ra ngoài làm việc đi."
"Vậy được, muội muội, muội nghỉ ngơi thêm chút nữa, bồi bổ thân thể cho tốt, nếu không ngày mai Tống Dập trở về nhìn thấy sắc mặt của muội, chắc sẽ bị muội dọa c.h.ế.t khiếp."
Đến lúc này, Cố Tâm Nguyệt mới bỗng nhiên nhớ tới Tống Dập.
Nàng không khỏi ngẩn người, ngày mai chờ hắn trở về, nàng nên đối mặt với hắn như thế nào?
Ban đầu khi xuyên không đến đây, nàng cứ nghĩ chỉ là vì muốn báo đáp ân tình hai lần cứu nàng khỏi c.h.ế.t đuối của hắn.
Không ngờ, bọn họ lại có một đoạn nghiệt duyên như vậy? Hơn nữa còn có hai hài tử.
Nghĩ đến kiếp trước, quan hệ của hai người không được thân thiết lắm, nhất là lúc đầu hai người còn có chút gượng gạo, Cố Tâm Nguyệt không khỏi cảm thấy lạnh lòng.
Huống chỉ lúc đầu nàng cũng coi như là hại hắn, khiến hắn bỏ lỡ kỳ thi, mất đi mẫu thân, còn suýt chút nữa mất đi muội muội, liền càng thêm áy náy.
Chờ hắn trở về, nàng có thể giả vờ như không biết gì à?
Nếu như nàng không nói, mang theo những bí mật này, hai người còn có thể tiếp tục bên nhau à?