Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con - Chương 449

Cập nhật lúc: 2025-06-24 05:12:06
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thôi, cứ để mặc vậy đi.

Dù sao trước kia khi xuyên không, nàng cũng là rơi xuống nước mới xuyên qua.

Biết đâu, lần này cũng có thể đưa nàng trở về thì sao.

Chỉ là, đáng tiếc... ...

Cố Tâm Nguyệt nhớ lại mình đã từng mơ một giấc mơ rất dài, rất dài.

Vào một đêm trăng đen gió mát, linh hồn của nàng bỗng nhiên xuyên vào thân xác của một cô nương tên là Ngô Thu Nguyệt.

Vừa tỉnh dậy, Cố Tâm Nguyệt đã phát hiện bản thân đang nằm trên một con thuyền, bốn bề tối đen như mực, chỉ có ánh đèn le lói từ mạn thuyền hắt ra thứ ánh sáng yếu ớt.

Cố Tâm Nguyệt chỉ cảm thấy thời tiết vô cùng oi bức, cả người nóng ran, nhớp nháp, cực kỳ khó chịu.

Nàng sờ vào nước hồ mát lạnh, nàng vốn dĩ biết bơi, liền nảy ra ý định xuống hồ tắm cho thỏa thích.

Ai ngờ nàng vừa mới ngâm mình trong dòng nước mát lạnh một lúc, liên thấy bờ đối diện có người nhảy ùm xuống, liều mạng bơi về phía nàng.

Đến khi lại gần, nam nhân kia trực tiếp vác nàng lên thuyền, miệng không ngừng gọi nàng tỉnh lại. Cố Tâm Nguyệt mơ màng mở mắt nhìn nam nhân xa lạ trước mặt.

Chỉ thấy hắn có vẻ ngoài rất tuấn tú, chỉ là đầu óc có vẻ không được bình thường cho lắm.

Rõ ràng nàng chỉ là mới xuyên qua nên đầu óc còn chưa tỉnh táo, hắn dùng con mắt nào mà nhìn ra nàng bất tỉnh chứ?

Rõ ràng là nàng xuống hồ tắm một lát, tại sao hẳn lại tưởng nàng bị rơi xuống nước?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-449.html.]

Nàng vốn định lý luận với hắn cho rõ ràng, nhưng khi vừa nhìn thấy dung mạo tuấn lãng ấy, nàng liên không khỏi nuốt nước miếng một cái. Lúc này, lý trí của Cố Tâm Nguyệt đã không còn, nàng liền vươn tay, kéo người đối diện lại.

Nam nhân kia dường như cũng có chút men say, giãy giụa một hồi, hai người liền ngã xuống.

Thời gian trôi qua bao lâu không rõ, chỉ thấy màn đêm buông xuống ngày càng sâu.

Đúng lúc này, bỗng nhiên từ trên bờ truyền đến tiếng bước chân, không bao lâu, liền thấy một đám người câm đuốc đi tới.

Đến lúc này, Cố Tâm Nguyệt đã tỉnh táo lại mới hiểu được, nguyên chủ đây là đã bị người ta gài bẫy.

Nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên và khó hiểu của đám người khi nhìn thấy Tống Dập, có lẽ hắn cũng là kẻ xui xẻo bị người ta lôi ra làm thuốc giải.

Trên đường hai người bị đám người đưa về.

Cố Tâm Nguyệt lúc này mới từ trong trí nhớ của nguyên chủ biết được, nguyên chủ tên là Ngô Thu Nguyệt, là đại tiểu thư của tri phủ thành Thanh Châu, mẫu thân đã qua đời, chỉ còn một đệ đệ duy nhất cũng bị lừa đưa đi biên ải.

Mà người quản lý trong phủ chính là Lâm Thị, leo lên từ thân phận thiếp thất, bà ta có một nhỉ tử và một nhi nữ, tên là Ngô Hàm Tuyết và Ngô Phi Hào.

Lần này, nguyên chủ xảy ra chuyện này, 80-90% có liên quan đến mẫu tử bọn họ.

Đợi đến khi nàng bị đưa về phủ, Lâm Thị đã sớm đem chuyện hôm nay bẩm báo cho Ngô tri phủ nghe.

Ngô tri phủ tức giận nghiến răng nghiến lợi, nói muốn đánh c.h.ế.t nữ nhi làm mất mặt này.

Cộng thêm Lâm Thị và Ngô Hàm Tuyết ở một bên thêm dầu vào lửa, cuối cùng màn kịch này kết thúc bằng việc Cố Tâm Nguyệt chủ động xin gả cho Tống Dập.

Một là, nàng vừa mới xuyên qua, nếu tiếp tục ở lại phủ, e rằng không bao lâu nữa sẽ bị người ta vạch trần.

Hai là, đã có kế mẫu thì ắt sẽ có cha dượng, trong phủ này từ trên xuống dưới đều không còn chỗ cho nàng dung thân, nhất là khi nhìn thấy Ngô tri phủ đối xử với nữ nhỉ ruột của mình mà còn tàn nhẫn như vậy, càng khiến nàng cảm thấy lạnh lòng, chỉ muốn rời đi.

Loading...