Sau đó hắn lại bổ sung thêm: "Phòng bên cạnh còn rất nhiều nước nóng sạch, lát nữa nàng cũng có thể sang đó tắm rửa."
Hôm nay Cố Tâm Nguyệt hiếm khi trang điểm, thêm vào đó trên người nàng mặc bộ cát phục rườm rà, đã muốn cởi ra tắm rửa cho thoải mái từ lâu.
Nhưng vừa nghĩ đến lời dặn của Ngọc Nương, không dễ dàng gì mới được trang điểm một lần, dặn nàng nhất định phải chờ đến sau khi vào động phòng mới được tắm rửa.
Thế là nàng đưa tay kéo thắt lưng của Tống Dập. Tống Dập vốn mặc áo cưới, vừa rồi sau khi tắm rửa xong, hắn đã thay lại một bộ đồ lót sạch sẽ, áo cưới bên ngoài có chút rộng thùng thình.
Bị Cố Tâm Nguyệt kéo như vậy, một mảng n.g.ự.c săn chắc ẩn hiện.
Tống Dập hít vào một hơi, nghĩ đến sự chuẩn bị tâm lý đã làm lúc tắm rửa, hắn vội vàng nắm lấy tay Cố Tâm Nguyệt, nhỏ giọng nói: "A Nguyệt, có chuyện ta muốn nói với nàng trước."
Cố Tâm Nguyệt bị chỗ hắn để lộ ra làm cho choáng váng, buột miệng hỏi: "Có chuyện gì mà nhất định phải nói ngay bây giờ?"
Tống Dập do dự một chút, cuối cùng cũng hạ quyết tâm nói cho nàng biết những chuyện cũ năm xưa, nhất thời không biết có nên nói cho nàng biết ngay bây giờ hay không nên hắn thử dò hỏi: "Hôm nay Ngô Tri phủ cũng đến, chắc ông ta cũng đã biết chuyện của hai hài tử."
"Ồ? Vậy à, đến thì đến thôi, dù sao trước đây chúng ta cũng đã chuẩn bị rồi, ông ta không đối xử tệ với hai hài tử là được." Sau đó Cố Tâm Nguyệt có chút sốt ruột nói: "Hôm nay là ngày vui, đừng nói những chuyện này nữa, có được không?"
Nghe nàng nói vậy, Tống Dập không thể không nuốt những lời đã đến bên miệng xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-421.html.]
Lúc này hắn mới ngẩng đầu lên nhìn nàng thật kỹ, chỉ thấy hôm nay trên mặt nàng trang điểm nhẹ, đôi mày ngài thanh tú được tô điểm nhẹ nhàng, đôi môi đỏ thắm vốn có sau khi tô điểm càng thêm bóng bẩy.
Bình thường, hắn vẫn quen nhìn nàng để mặt mộc, nay trang điểm xong, trông lại càng tôn lên vẻ tỉnh tế tuyệt mỹ của nàng.
Đặc biệt là thường ngày, nàng vẫn mặc toàn quần áo nhã nhặn, nay một thân hỉ phục đỏ thắm càng tôn thêm phần rạng rỡ động lòng người của nàng.
Hơn nữa, hôm nay nàng dường như hiếm khi chủ động, một đôi tay nhỏ không an phận đang nắm chặt lấy thắt lưng của hắn, đôi mắt hạnh long lanh không chớp mắt nhìn chằm chằm vào hắn.
Cổ họng Tống Dập bỗng nhiên chuyển động lên xuống, hắn lập tức cúi người xuống.
Tiệc mừng của nhà họ Cố mới chỉ tiến hành được một nửa, Ngô đại nhân đã đứng dậy chuẩn bị cáo từ.
Ông ta ở lại đây, chỉ khiến cho những người đến uống rượu mừng thêm phần không thoải mái, ai nấy đều không thể thoải mái uống rượu.
Ngô Phi Vũ vốn muốn ở lại đến cuối, uống thêm vài chén rượu mừng nhưng thấy phụ thân đại nhân ở đây, hắn cũng không dám nhấp môi. Lúc phụ thân đứng dậy cáo từ, mặc dù trong lòng hắn không cam lòng nhưng vẫn chủ động đứng dậy cùng phụ thân về.
Hai người vừa về đến phủ, Ngô Phi Vũ suy nghĩ một chút, liền theo phụ thân đến thư phòng.
Ngô Vĩnh Xương biết hắn có lời muốn nói, liên chỉ vào chiếc ghế bên cạnh nói: "Tới đây, ngôi xuống từ từ kể cho ta nghe."
Ngô Phi Vũ đ:ành tiếp tục cắn răng giải thích, chọn lọc kể lại đầu đuôi sự việc cho ông ta, nhưng về chuyện Cố Tâm Nguyệt chính là tỷ tỷ của mình thì hắn lại không hề nhắc đến một chữ, một mực cắn chặt rằng Cố Tâm Nguyệt chỉ có chút giống tỷ tỷ của mình mà thôi.