Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con - Chương 377

Cập nhật lúc: 2025-06-24 05:09:05
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi phân công xong, mọi người lại bắt đầu thảo luận về các loại lương thực và rau củ chính cần trồng trong năm nay.

Nếu theo ý của Cố Tâm Nguyệt, chắc chắn phải trồng nhiều dưa, quả, rau củ, những thứ này có thể trực tiếp mang đi bán lấy tiền, ngoài ra còn phải tiếp tục tích trữ thêm hạt giống khoai tây, khoai lang, ngô.

Nhưng trong mắt Cố Đại Sơn và Tống Chính Quang, không trồng lúa mì là không được, không có lương thực thì lúc nào cũng có cảm giác sắp xảy ra nạn đói.

Vì vậy, kế hoạch trồng lúa mì vụ xuân cũng phải sắp xếp.

Ngoài ra, bọn họ cũng phải trông thêm một ít đậu nành, sau này làm đậu phụ có thể dùng đậu nành của nhà mình.

Công việc đồng áng trong trang trại đều được tiến hành từng bước một theo đúng kế hoạch.

Phủ thành Thanh Châu.

Từ mùng hai trở đi, Tống Dập cũng dành phần lớn thời gian mỗi ngày để ôn tập sách vở.

Theo trình độ hiện tại của hắn, lẽ ra không cần phải chăm chỉ như Vậy.

Chỉ trách Ngô Phi Vũ đó, từ sau khi ở lại đêm giao thừa lần trước, hắn dường như đã trở thành một người khác.

Những ngày này, hễ lúc nào rảnh rỗi là hắn lại chạy đến nhà họ Cố, còn nói rằng năm nay cũng sẽ tham gia kỳ thi viện.

Đừng thấy thấy ngày thường hắn trốn học không ít, nhưng thực ra hắn cũng đã miễn cưỡng vượt qua kỳ thi đồng sinh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-377.html.]

Nếu có thể nắm bắt kỳ thi viện bị hoãn lại vì thiên tai lần này, trước tiên hắn có thể đỗ tú tài, cũng coi như là chuyện tốt.

Ban đầu hắn cũng không ôm hy vọng gì nhưng gần đây hắn bỗng nhiên có ý định muốn phấn đấu.

Triều đình hiện nay coi trọng văn chương hơn võ nghệ. Với tình cảnh hiện tại của hẳn, nếu sau này muốn bản thân trở nên mạnh mẽ hơn, có thể bảo vệ tỷ tỷ và cả nhà thì hiện tại, hắn chỉ có thể chuyên tâm học hành.

Dưới công tác tư tưởng của người nhà họ Cố, Tống Dập đành miễn cưỡng cùng Ngô Phi Vũ ôn tập sách vở.

Mặc dù Cố Tiểu Võ và Cố Tiểu Lục không thể tham gia kỳ thi, nhưng bọn chúng cũng sớm trở thành những hài tử đi theo hầu đọc sách.

Một ngày nọ, Ngô Phi Vũ đến rất sớm, vốn tưởng rằng có thể đến trước khi tỷ tỷ đi, ai ngờ lại đến muộn.

Hắn không khỏi có chút buồn bực, hỏi Tống Dập: "Tỷ phu, tại sao dạo này tỷ tỷ ta lại đi sớm thế? Việc trong trang trại vẫn chưa xong à? Không phải chỉ cần sắp xếp là được rồi hay sao, sao còn phải đích thân đi theo làm gì, việc đồng áng vất vả như vậy, ngươi cũng nỡ để một người tay trói gà không chặt như tỷ ấy đi làm à?"

Tống Dập lắc đầu: "Không phải vậy, dạo này nàng ấy đang bận đi tìm cây ăn quả cho trang trại, Nhị Dũng và Tam Thanh đang dẫn nàng ấy ra ngoài thành."

"Cây ăn quả? Trang trại của các ngươi muốn trồng cây ăn quả?" Ngô Phi Vũ thuận miệng hỏi.

"Ừ, đúng vậy." Tống Dập gật đầu nói.

Ngô Phi Vũ suy nghĩ một lúc, sau đó hỏi Trần Khai: "Ta nhớ lúc mẫu thân ta còn sống, ngoài thành cũng có một trang trại trồng cây ăn quả, ngươi còn nhớ không?”

Trần Khai vội vàng gật đầu: "Đúng là có một trang trại nhưng từ sau khi phu nhân qua đời, trang trại này vẫn luôn do quản gia của phủ quản lý, nhưng nghe nói vài năm trước, nơi đó đã do phu nhân hiện tại cho người quản lý."

Ngô Phi Vũ nghe xong, không khỏi nghiến răng nghiến lợi: "Bà ta đúng là tính toán mọi mặt, ngay cả của hồi môn của mẫu thân ta cũng không tha. "

Loading...