Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con - Chương 367

Cập nhật lúc: 2025-06-24 05:07:47
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói xong, không chờ Cố Tâm Nguyệt lên tiếng, hắn đã vội chạy đến chỗ ngồi quen thuộc và ngồi xuống.

Cố Tâm Nguyệt định mở miệng nói thì thấy vậy, đành cười bất lực.

Nhưng dạo này, ngày nào hắn cũng như vậy, nàng cũng đã quen.

Dù sao hắn cũng chỉ là tới ăn cơm mà thôi, không gây phiền phức cho tiệm là được, huống chỉ hôm qua hẳn vừa đến nhà ăn cơm, còn mang rất nhiều đồ cho hai hài tử.

Lúc đầu nàng còn không để ý, đến khi hắn đi rồi nàng mới xem kỹ, phát hiện ra hầu hết những thứ hắn mua đều là đồ đắt tiền.

Nàng định tìm cơ hội trả lại cho hắn nhưng nghĩ lại, đây là đồ do cữu ruột tặng cho chất tử, chất nữ.

Nàng khách sáo làm gì chứ?

Huống chi, những thứ này đối với bọn họ mà nói có thể là quá đắt tiền nhưng với thân phận của hắn, e là cũng chỉ bình thường.

Thế là nàng đều giữ lại hết.

Ngô Phi Vũ vừa ngồi xuống, Tống Dập mới từ ngoài đi vào, thấy hắn đã ngoan ngoãn ngồi ở chỗ cũ, không khỏi cười khổ lắc đầu.

Có lẽ hắn đã chạy ra ngoài ngay khi tiếng chuông tan học vang lên.

Lúc đầu hắn còn lo, Ngô Phi Vũ đến sẽ gây phiền phức cho người nhà, đặc biệt là sẽ khiến Cố Tâm Nguyệt lúng túng nhưng bây giờ, thấy hắn đã ngoan ngoãn học cách không gọi tỷ tỷ bừa bãi nữa, Tống Dập cũng mặc kệ để hắn đến rồi đi.

Thấy Tống Dập đến, Cố Tâm Nguyệt bưng hết đồ ăn lên, lúc nàng vừa quay người định ởi, Ngô Phi Vũ vội vàng gọi nàng lại một cách nghiêm túc: "Hôm nay ta đến là có chuyện chính muốn nói với hai người."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-367.html.]

"Ồ?" Cố Tâm Nguyệt và Tống Dập nhìn nhau, đều không biết hắn định nói chuyện gì.

Nhưng thấy vẻ mặt nghiêm túc hiếm thấy của hắn, Cố Tâm Nguyệt liên ngồi xuống bên cạnh Tống Dập. "Nói đi." Tống Dập trâm giọng nói.

Ngô Phi Vũ nuốt miếng thịt kho tàu trong miệng, rôi mới mở miệng nói: "Là thế này, ta nghe nói hai người mua trang trại ở ngoại thành, còn trồng rất nhiều rau tươi, ngoài tiệm của hai người, ta nghe nói hai người còn cung cấp rau cho Đa VỊ Lâu?”

Tống Dập gật đầu.

Những chuyện này đều không phải bí mật.

"Ồ, là thế này, bếp ăn của thư viện chúng ta không phải luôn tệ lắm hay sao, nên hôm qua ta đã nói với cha ta, có lẽ bếp ăn sẽ thay đổi người quản lý hiện tại, vì vậy, ta muốn giới thiệu nhà tỷ đến thư viện để quản lý bếp ăn, tỷ thấy thế nào?”

Cố Tâm Nguyệt cau mày, không nghĩ ngợi gì đã nói: "Không được."

Tống Dập vẫn đang học ở thư viện, nếu nhà bọn họ xuất hiện ở bếp ăn để làm việc, Tống Dập có lẽ sẽ rất xấu hổ?

Hơn nữa, trang trại mới mua, có rất nhiều việc phải làm, thậm chí còn chưa bắt đầu.

Việc kinh doanh của tiệm cũng bận rộn, còn phải cung cấp hàng cho Đa Vị Lâu, nàng làm gì còn thời gian?

Thấy Cố Tâm Nguyệt không chút do dự từ chối, Tống Dập cũng gật đầu đồng ý. "Tại sao? Các ngươi đi đi, có được không?” Ngồ Phi Vũ vội vàng cầu xin.

Trước đó, hắn đã nghe lầm lời khiêu khích của Hoàng quản sự, đập phá tiệm của tỷ tỷ, chuyện này đến giờ hắn vẫn luôn day dứt.

Vừa hay, lần này hắn đã nhân cơ hội cáo trạng với phụ thân, trước tiên hạ bệ Hoàng quản sự, sau đó để nhà họ Cố lên thay, nhà họ Cố mở tiệm ăn ngon như vậy, làm bếp ăn đương nhiên cũng không thành vấn đề, cũng coi như bù đắp cho nhà bọn họ.

Còn về việc bếp ăn có kiếm được tiền hay không thì hắn có thể nói thêm với phụ thân, thêm một ít tiền là được.

Loading...