Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con - Chương 357

Cập nhật lúc: 2025-06-24 05:07:24
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Được, ta thấy bên ngoài sơn trang của chúng ta vừa hay có một con sông, ta đang nghĩ không biết chúng ta có thể đào một cái ao để dẫn nước vào, nuôi một ít cá hay không?" Tống Chính Quang tiếp tục đề xuất.

Trước đây ở trên núi, khi mọi người muốn ăn cá đều phải ra con suối nhỏ để bắt, nhưng nếu có thể nuôi cá trong sơn trang, ngoài việc tự ăn, nuôi để bán cũng là một khoản thu nhập không nhỏ.

"Con thấy được." Tống Dập ở bên cạnh cũng đồng ý.

Không chỉ có thể nuôi cá, chờ đào xong ao thì bọn họ có thể trồng thêm cả sen.

Mọi người càng nói càng hãng, bắt đầu đưa ra ý kiến của mình.

Đã có thể nuôi cá, vậy thì những con trâu, bò, lợn, gà, vịt, ngỗng, thỏ mà trước đây bọn họ đã nuôi trên núi, giờ có sân rộng như vậy, đương nhiên có thể nuôi nhiều hơn và tốt hơn.

Còn những việc làm ăn trong thôn xóm hẻo lánh, chuyển về sơn trang làm, càng trở nên thuận tiện hơn!

Sau này ép dầu có nơi chuyên ép dầu.

Phơi tương đậu có nơi chuyên phơi tương đậu.

Làm miến có nơi chuyên phơi miến.

Mặc dù ngày thường mọi người đều không ra ngoài nhưng giá trị của những thứ này, ai nấy đều rất rõ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-357.html.]

Ban đầu mọi người còn lo lắng nếu làm những việc này ở ngoại thành, không biết có bị người khác để mắt tới không. Giờ nhìn thấy thế đất đắc địa của trang trại này, chỉ cần mọi người cẩn thận một chút, có lẽ sẽ không có vấn đề gì.

Cho dù có một ngày thực sự chọc vào mắt người khác, những người này đều là từ chiến trường thực sự trở về, ai sợ ai chứ.

Thấy mọi người càng nói càng lạc đề, Tống Chính Quang vội vàng chỉnh lại: "Mặc dù những gì mọi người nói đều không sai, nhưng chúng ta không thể chỉ làm những công việc chuẩn bị này trong mùa đông, còn hai tháng nữa mới đến mùa xuân, nhiều người như chúng ta không thể ngồi không chờ miệng ăn núi lở chứ?"

Huống chi để mua sơn trang, người nhà họ Cố chắc là đã tiêu hết toàn bộ số bạc tích cóp được trong thời gian này.

Tống Chính Quang vừa dứt lời, những người khác cũng thấy lo lắng.

Cố Tâm Nguyệt bất đắc dĩ lắc đầu cười, những người này, nói đến chuyện làm việc đồng áng, người nào cũng phấn khích hơn người nào.

Nếu thực sự bắt bọn họ ở trong sơn trang cả một mùa đông, e rằng sẽ khiến bọn họ phát điên mất.

Nàng không khỏi nhớ đến lần đầu tiên đến sơn trang, nhìn thấy mấy căn nhà có phần đổ nát, bèn thử dò hỏi: "Thật ra, mùa đông cũng không phải không thể trồng trọt..."

Chưa kịp để nàng nói hết, Cố lão đầu và Tống Chính Quang vội vàng đứng dậy: "Tâm Nguyệt, con nói gì cơ? Có thể trồng trọt à?"

Chẳng lẽ trên tay nàng có hạt giống không sợ sương giá?

Cố Tâm Nguyệt tiếp tục nói: "Trước đây khi con và A Dập lần đầu đến sơn trang, đã xem mấy căn nhà đổ nát ở bên kia, nghĩ rằng không thể ở được, chi bằng thử dùng để trồng rau vào mùa đông?" "Trồng rau trong nhà à? Trồng thế nào?" Cố lão đầu thực sự không hiểu, ông ta đã sống hơn nửa đời người, chưa từng nghe ai nói có thể trồng rau trong nhà? "Con cũng chưa thử, chỉ nghĩ rằng mấy căn nhà kia của chúng ta dù sao cũng không có tác dụng gì, chỉ bằng đập thông ở giữa, bình thường mọi người cũng thường đốt than, chỉ bằng đào hầm ở phía sau căn nhà này để đốt, hơi nóng đốt ra còn có thể làm ấm căn nhà, căn nhà ấm lên, rau cũng không bị c.h.ế.t cóng." Cố Tâm Nguyệt thử giải thích với mọi người.

Loading...