Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con - Chương 340

Cập nhật lúc: 2025-06-24 05:06:39
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ai ngờ, mới được mấy ngày, đã có người tìm đến tận cửa?

Cố Tâm Nguyệt biết hắn lo lắng, vội vàng ngăn lại: "Yên tâm, ta sẽ không suy nghĩ lung tung, bây giờ chúng ta đã là người một nhà, bất kể vì lý do gì mà đắc tội với hắn, hậu quả thế nào, ta cũng sẽ cùng ngươi đối mặt."

Nàng còn chưa nói hết lời, Tống Dập đã trực tiếp ôm người đứng đối diện vào lòng, ôm chặt lấy nàng.

Cố Tâm Nguyệt vòng tay lên lưng hắn, dịu dàng đáp lại.

Đồng thời trong long nàng cũng thầm nhớ lại cốt truyện của nguyên tác...

Trong nguyên tác, ban đầu có nói, lúc Tống Dập tham gia kỳ thi viện cuối cùng của kỳ thi đồng sinh tại phủ Thanh Châu, hắn bỗng nhiên bị người ta tính kế, bất đắc dĩ phải cưới một nữ tử về nhà.

Nhưng trong sách không miêu tả nhiều về cuộc hôn nhân này, thời gian bỗng nhiên nhảy đến lúc thê tử hắn khó sinh, hai hài tử ra đời.

Nếu theo như Tống Dập vừa nói, thê tử trước của hắn là đích nữ của đại nhân phủ Thanh Châu.

Một đích nữ đường đường chính chính vậy mà lại bị người ta bày mưu tính kế gả đến thôn Lê Hoa nghèo nàn hẻo lánh, mà đệ đệ của nàng ta cũng vô tình bị đưa đến biên quan tòng quân. Nhìn thế nào cũng thấy phủ của vị tri phủ này có vấn đề lớn.

Đang lúc hai người ôm nhau đứng một lúc thì bỗng nhiên từ tiền viện truyên đến giọng nói quen thuộc của một nam nhân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-340.html.]

Cố Tâm Nguyệt ngẩng đầu khỏi n.g.ự.c Tống Dập, nghi ngờ hỏi: "Tại sao ta lại nghe thấy giọng của đồng học ngươi thế?"

Tống Dập cũng ngơ ngác: "Hình như là hắn thật."

Hai người vội vàng ra khỏi phòng vào tiền viện, phát hiện Lý Văn Tài đang được Cố Tam Thanh dẫn vào, vẻ mặt vội vã. Tống Dập vội vàng mời người vào tiền sảnh, Cố Tâm Nguyệt thì vào bếp, một lát sau đã bưng trà nước vào.

Vừa vào cửa, nàng đã nghe Lý Văn Tài đang giải thích với Tống Dập: "Ta cũng là lúc tan học mới nghe nói tiệm nhà ngươi bị người ta đập phá, ta liền đi dò la một chút, sáng nay có người đến muộn, vừa vào thư viện đã thấy Hoàng quản sự của công xá lén lút kéo tùy tùng của Ngô Phi Vũ nói chuyện, ta thấy chuyện này có lẽ có liên quan đến việc tiệm nhà ngươi bị đập phá."

Tống Dập và Cố Tâm Nguyệt nhìn nhau, nghi ngờ hỏi: "Ý ngươi là, bọn họ cho rằng tiệm lẩu cay của chúng ta cướp mất việc làm ăn của công xá à?”

"Rất có thể." Lý Văn Tài uống một ngụm trà lớn, tiếp tục giải thích: "Hai người không biết đâu, công xá này chính là sản nghiệp của nhà họ Ngô, tiệm lẩu cay của hai người cướp mất không ít mối làm ăn của công xá, dạo này chúng ta lại ăn cơm hai người đưa đến trong thư viện, khiến mọi người đều phàn nàn công xá, còn nghe nói ngay cả Khương phu tử cũng không ăn cơm công xá nữa, hai người cứ ngẫm mà xem."

"Thì ra là vậy." Tống Dập từ từ thở ra một hơi, trâm giọng nói.

Cố Tâm Nguyệt cũng thở phào nhẹ nhõm, nàng vốn còn tưởng là vì mối thù cũ ba năm trước, không ngờ chỉ là vì chặn mất đường làm ăn của người ta.

Chỉ cần không liên quan đến hai hài tử là được.

Lý Văn Tài thấy sắc mặt hai người bình thản, không khỏi sốt ruột thay bọn họ: “Tại sao hai người còn bình tĩnh như thế hả? Đó chính là tiểu bá vương của phủ Thanh Châu đấy, chọc vào hắn, hai người còn có ngày lành à?”"

Tống Dập gật đầu với hắn: "Cảm ơn ngươi đã đến báo, chuyện này chúng ta sẽ cẩn thận, từ ngày mai chúng ta sẽ không ăn cơm ở thư viện nữa."

Loading...