"Vâng."
Bốn người vui vẻ trở về nhà.
Vừa về đến nhà, Cố Tâm Nguyệt vội vàng chuyển không ít đồ từ không gian và trong nhà ra sân.
Thấy nàng chọn lựa, Tống Dập vội hỏi: "Nàng đang làm gì vậy?"
Cố Tâm Nguyệt nhìn trái nhìn phải vẫn không vừa ý: "Ta đang chọn lễ vật bái sư cho hai hài tử vào sáng mai, phải chuẩn bị thật thịnh soạn.”
Tống Dập thấy nàng đã chọn được mấy thứ, vội ngăn lại: "Bình thường chỉ cân mang theo vài thứ đơn giản là được, còn lâu nữa, không cân mang nhiều đồ như vậy."
Cố Tâm Nguyệt lắc đầu nói: "Ngươi không hiểu đâu, đây là đầu tư, sang năm Hoài Cẩn và Tử Du cũng đến tuổi vỡ lòng, đến lúc đó sẽ đưa cả hai đứa đi học luôn."
Cách đó mấy con phố, Khổng lão phu tử đang ăn gà quay, nhấp từng ngụm rượu nho, bỗng nhiên hắt hơi mấy cái về phía không khí.
Ông ta nào ngờ, ông ta chỉ ăn một chút thịt, uống một chút rượu của người ta, vậy mà đã bị xếp hàng để ý.
Bên này, chuyện học hành của Cố Tiểu Võ và Cố Tiểu Lục đã giải quyết xong, Cố Tâm Nguyệt liền yên tâm lo liệu những chuyện khác.
Mấy ngày nay, trưa nào nàng cũng phải đến thư viện Thanh Giang để đưa cơm.
Thêm cả Cố Tiểu Võ cũng đi học, công việc này nàng đành phải tiếp tục tự mình làm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-336.html.]
Ngoài phần của Tống Dập, nàng còn phải tiện thể chuẩn bị luôn phần của Lý Văn Tài.
Ban đầu Cố Tâm Nguyệt không định lấy tiền, đều là đồng học, cùng nhau ăn cơm mà lấy tiền thì nàng thấy hơi ngại. Nhưng ai ngờ Lý Văn Tài cũng không phải loại người tham lời, lần nào hắn cũng đều nhét tiền cho Tống Dập. Hai nam nhân cũng ngại giằng co ở thư viện, thế là quy tắc này cứ thế mà được lập ra.
Ngoài phần của hai người, lần nào Cố Tâm Nguyệt cũng phải mang thêm một hộp thức ăn cho Khương phu tử.
Tống Dập sợ nàng quá mệt, liền đề nghị trưa hắn sẽ tranh thủ về lấy, ai ngờ bị Cố Tâm Nguyệt từ chối thẳng thừng: "Thực ra hộp thức ăn này đều được ta cất trong không gian, đến cửa hàng mới lấy ra đưa tới."
Như vậy, thức ăn vừa giữ được ấm, lại không dễ bị đổ.
Nhưng những ngày, nàng đưa cơm còn chưa được mấy hôm thì thư viện đã xảy ra chuyện. Nguyên nhân không có gì khác, chỉ là đồ ăn Cố Tâm Nguyệt mang đến quá thơm. Một hai lần thì không sao, nhưng bữa nào cũng thịnh soạn như vậy, những học trò khác ăn cơm của nhà bếp chung đều không vui, đặc biệt là mỗi lần, bọn họ vừa mới múc đồ ăn của mình ra bàn, liền nghe thấy bên Tống Dập truyền đến đủ loại mùi thơm nức mũi.
Lại thêm tài ăn nói khoa trương của Lý Văn Tài, đồ ăn trước mặt bọn họ bỗng chốc mất hết ngon miệng.
Nếu chỉ có đồng học không hài lòng thì cũng chẳng sao.
Điểm mấu chốt là không biết ai đã truyền ra chuyện Khương phu tử mỗi trưa đều ăn đồ ăn của quán lẩu đối diện cầu.
Hoàng quản sự của nhà bếp chung trong thư viện đang thắc mắc tại sao thư đồng của Khương phu tử không đến lấy đồ ăn nữa, thì ra lại là do nhà họ Cố bên kia cầu cướp mất việc làm ăn?
Không chỉ Khương phu tử không ăn đồ ăn ở đây nữa. Mà ngay cả những học trò khác cũng lần lượt phàn nàn đồ ăn của nhà bếp chung là đồ cho lợn ăn.
Hoàng quản sự cảm thấy địa vị của mình bị thách thức.
Không chỉ vậy, việc buôn bán bên kia cầu ngày càng phát đạt, học trò đến ăn ở nhà bếp chung cũng ngày càng ít. Hoàng quản sự vội phái người đi điều tra ngầm, một kế hay nảy ra trong đầu hắn.