Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Tới Năm Mất Mùa, Ta Trữ Lương Thực Nuôi Nhãi Con - Chương 326

Cập nhật lúc: 2025-06-24 05:06:07
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Tâm Nguyệt và Tống Dập nhìn nhau ngơ ngác: "Chỉ gọi mọi người đến chung vui ăn bữa cơm mà thôi, tại sao lại nhận nhiều đồ như vậy?"

Tân Tranh phất tay: "Không sao, lát nữa ăn nhiều một chút là được."

Mọi người đến đông đủ, Tống Dập liền giúp Cố Tâm Nguyệt bưng hai nồi lẩu lên trước.

Các món ăn kèm khác cũng lần lượt được bưng lên như nước chảy.

Cuối cùng, thịt thỏ cay và gà kho cũng được bưng lên, ngoài ra còn có thêm vài món gỏi, vậy là đủ. Mọi người ngồi xuống, Tân Tranh nhìn nồi lẩu vẫn còn bốc khói nghi ngút trước mặt, không khỏi tò mò hỏi: "Đây là gì vậy?"

Cố Tâm Nguyệt cười giải thích: "Đây là lẩu do nhà chúng ta tự làm.”

"Lẩu?" Tần Tranh ngạc nhiên, với tâm thế không hiểu thì hỏi: "Đó là gì?"

"Ừm, nào nào nào, mọi người cứ tranh thủ lúc còn nóng mà ăn trước, lát nữa ăn rồi sẽ hiểu." Cố Tâm Nguyệt cười gọi Khương phu tử và Khương phu nhân cùng cầm đũa.

Xương dê trong nồi lẩu đã được hầm cả một buổi chiều, lúc này đã thấm đẫm gia vị, mọi người lần lượt gắp một miếng lên ăn thử.

"Đây là thịt dê! Không đúng, ta đã ăn nhiều thịt dê rồi, chưa từng ăn thịt dê nào như thế này." Tần Tranh nghi ngờ nói.

"Chàng trai trẻ, nhìn là biết chưa từng chịu khổ, đây là xương sống dê, trước kia lúc ta còn nhỏ, vì nhà nghèo, đến mùa thu, nhà nào cũng phải ăn thịt dê để bồi bổ, mẫu thân ta không có tiên nên chỉ còn cách nhặt xương sống dê mà người khác không muốn mua về hầm ăn." Khương phu tử ăn một miếng, cảm thán nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-toi-nam-mat-mua-ta-tru-luong-thuc-nuoi-nhai-con/chuong-326.html.]

"Lúc đó ta chỉ nghĩ có một ngày nào đó được ăn thịt dê mỗi ngày thì tốt biết mấy, không ngờ xương sống dê cũng có thể làm ngon như vậy?” Khương phu tử không khỏi khen ngợi.

"Vị ngon thì không phải bàn cãi, trời trở lạnh rồi, ăn một nồi thịt dê như thế này, ấm từ trong ra ngoài, ngay cả lão già nhà ta, già rồi không thích ăn thịt cũng thấy ngon." Khương phu nhân cũng khen ngợi.

"Chủ yếu là thịt dê bán ngoài kia hôi quá." Khương phu tử hừ một tiếng.

Xương dê trong nồi nhanh chóng bị gắp hết, Cố Tâm Nguyệt đứng dậy thêm chút nước dùng dê đang sôi, sau đó mới lần lượt cho các món ăn kèm trong đĩa vào nồi.

"Một lát nữa chín thì gắp ra ăn luôn, ai thích ăn cay thì có thể cho thêm chút nước chấm này." Cố Tâm Nguyệt giới thiệu.

Tân Tranh tiện tay vớt một miếng thịt dê đã chín ra, miếng thịt dê thái rất mỏng, nhúng vào nước lẩu sôi vài cái là chín, sau đó chấm vào nước chấm mà Cố Tâm Nguyệt giới thiệu, rôi cho cả miếng vào miệng.

Một lúc sau, hắn mới ngạc nhiên nói: "Lẩu này đúng là rất ngon, ta thấy nó giống như lẩu thập cẩm vậy! Cách ăn mới lạ hơn, hơn nữa trời lạnh thế này mà quây quần bên nồi lẩu ăn thì thật tuyệt!"

Với sự nhạy bén đặc biệt của một thương nhân, Tần Tranh không khỏi hỏi: "Ta thấy nếu mở một quán lẩu thì chắc chắn sẽ đông khách, lại còn kiếm được nhiều tiền hơn cả bán lẩu thập cẩm của ngươi! Tại sao các ngươi không suy xét đến việc mở quán lẩu?"

Cố Tâm Nguyệt cười lắc đầu, trước đây nàng cũng đã từng nghĩ đến chuyện mở quán lẩu, nhưng bây giờ thực sự chưa phải lúc nên nàng từ chối: "Chúng ta mới đến phủ thành, cứ từ từ thôi, sau này khi thời cơ chín muồi thì sẽ cân nhắc."

Khương phu tử ngồi bên cạnh thấy Cố Tâm Nguyệt bình tĩnh như vậy, không khỏi thêm một chút tán thưởng.

Nàng không chỉ thông minh, biết nhiều thứ, mà ngay cả khi đối mặt với một sự cám dỗ lớn như vậy, nàng vẫn có thể bình tĩnh đối mặt, đi từng bước một.

Loading...